ANH HÙNG CHÍ - Trang 984

một lòng tiến cử nhân tài, tuyệt không có ý khác. Hầu gia là bậc đại tài
kiêm văn kiêm võ, đại nhân ắt có đại lượng (1). Ắt hẳn lỗi nhỏ này của ta,
Hầu gia sẽ không để ở trong lòng.

Hắn nói lời này, nhất thời làm cho Liễu Ngang Thiên khó có thể phát tác.
Quả nhiên lão chỉ hừ một tiếng, vươn tay chỉ vào trán Tần Trọng Hải nói:

- Trọng Hải a Trọng Hải! Ngươi chính là hạng to gan trời không sợ đất
không sợ, cả trăm đại thần trong triều, thực chỉ có lão phu là dung hạ nổi
ngươi!

Tần Trọng Hải cười ha hả rồi lộ vẻ lơ đãng. Lư Vân xem cử chỉ của hai
người thân thiết thì đoán rằng giữa họ có giao tình không nhỏ. Liễu Ngang
Thiên không nói thêm gì mà đi vào thư phòng.

Tần Trọng Hải thấy bộ dạng của Lư Vân bồn chồn không yên, liền cười nói:

- Lư huynh đệ đừng ngẩn người ở đây nữa, mau mau cùng vào.

Y thấy Lư Vân đang nghĩ miên man liền kéo vào trong.

Vào thư phòng, Liễu Ngang Thiên ra hiệu bảo hai người ngồi xuống. Lư
Vân đang chần chờ thì lão trầm giọng nói:

- Đã nghi ngờ thì không dùng người, đã dùng người thì không nghi nhờ.
Tính tình lão phu xưa nay như vậy. Trọng Hải nhiều lần tiến cử ngươi, ta sẽ
xem ngươi là người một nhà! Ta muốn ngươi ngồi thì cứ thoải mái mà ngồi,
không nên bày vẻ khách sáo!

Lư Vân ngẩn ra, đa tạ rồi ngồi xuống.

Tần Trọng Hải nghe Liễu Ngang Thiên nói thế thì rất vui, cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.