ANH HÙNG CHÍ - Trang 999

- Từ khi ta cùng Võ Đức Hầu chủ sự. Khả Hãn Dã Tiên kiêu ngạo kia đã đại
giảm hung tàn, lãnh địa của bọn chúng thu nhỏ lại không ít. Vào một năm
quan ngoại nhiều tuyết rơi, khí hậu rét căm dị thường. Quân dân Dã Tiên
chết rét thảm trọng, gia súc lưu tán khắp nơi. Mẫn Vương gia thấy cơ hội
trời ban, liền cực lực khuyên nhủ Tiên đế ngự giá thân chinh, hơn nữa đám
văn thần còn phụ họa theo không ít.

Tần Trọng Hải cả kinh nói:

- Ngự giá thân chinh! Đây không phải việc nhỏ a!

Liễu Ngang Thiên phất phất tay ý bảo y đừng xen ngang, lại nói:

- Tiên đế một tâm rửa nhục báo thù, nghe lời đệ đệ thì hưng phấn dị thường.
Nhưng ngự giá thân chinh nào phải chuyện nhỏ, sẽ hao phí tài lực rất lớn.
Ta cùng với Võ Đức Hầu tất nhiên phản đối, đều khuyên Tiên đế bỏ đi ý
định này. Ai ngờ lại có người cáo trạng lên, nói ta cùng Võ Đức Hầu muốn
độc chiếm công lao, sợ Tiên đế đoạt đi uy phong của hai ta. Sau đạo tấu
chương này, Tiên đế dù không trách cứ nhưng đã bắt đầu nghi kỵ chúng ta.

Liễu Ngang Thiên lại nói:

- Ta cùng với Võ Đức Hầu biết rõ miệng đời đáng sợ, đành im lặng không
dám can gián nữa. Vào mùa xuân năm sau, cuối cùng Tiên đế quyết định
ngự giá thân chinh. Người dẫn theo sáu mươi vạn đại quân cùng hơn trăm
viên mãnh tướng trong triều, lập đài ban thưởng ngự tửu, lời thề san bằng
Tây Cương bắt giữ Khả Hãn bên địch.

- Võ Đức Hầu thấy Tiên đế cố ý thân chinh, liền xin đi tiên phong mở
đường cho sáu mươi vạn đại quân. Chỉ là đám tiểu nhân trong triều kiêng
kỵ, sợ hắn đánh tan chủ lực quân giặc độc chiếm công lao nên không muốn
hắn đi cùng đại quân. Võ Đức Hầu sợ hoàng đế xảy ra chuyện nên nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.