Hoàng Dật thật ra hy vọng mèo mẹ sẽ bỏ hắn, khiến cho hắn lưu lạc
tại thế giới này, dù sao hắn là người chơi, đi nơi nào đều không quan hệ.
Nhưng mèo mẹ thì khác biệt, nó chỉ là một NPC, trở lại nhà quý tộc đối với
nó mà nói càng yên ổn hơn.
Gió đêm càng lúc càng lớn, thổi trúng bộ lông của mèo mẹ , lộ ra cặp
mắt như ngọc bích của nó.
Cuối cùng, mèo mẹ làm ra lựa chọn, nó cúi đầu từ ái nhìn Hoàng Dật
một chút, trong ánh mắt tràn ngập tình mẹ, ngậm Hoàng Dật chạy đi
phương xa.
Giữa chủ nhân và đứa nhỏ, nó cuối cùng lựa chọn con của mình.
Sinh mệnh yếu đuối của Hoàng Dật, cứ như được con linh miêu này
mang vào quỹ đạo.
. . .
"Mau nhìn! Nơi này có một con linh miêu! Mau tới bắt, có thể bán giá
cao!" Mèo mẹ chạy chạy, trên đường phố đột nhiên xuất hiện mấy gã lang
thang, bên trong có một gã nhanh mắt, phát hiện mèo mẹ, trong mắt nhất
thời hiện lên vẻ tham lam, kêu đồng bọn một tiếng, nhanh chóng xông tới.
"Ừm, con này quả thật là linh miêu hiếm có, sủng vật quý tộc thích
nhất, bất quá con nhỏ hình như không thuần khiết, chúng ta bắt con lớn là
được." Tên lang thang còn lại xoi mói một phen, vươn hai tay dơ bẩn vồ về
hướng mèo mẹ, vẻ mặt của hắn dưới ánh đèn đường mờ có vẻ dữ tợn không
gì sánh được.
Hoàng Dật trong lòng trầm xuống, hắn hiện tại vừa sinh ra, ngay cả
năng lực tự bảo vệ mình cũng không có, không chỉ không có cách nào bảo
hộ mèo mẹ, ngược lại còn làm phiền nó!