ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 1159

Khi ánh rạng đông đầu tiên của bình minh đến, Hoàng Dật mới rốt cục

logout, sau khi rửa mặt một phen, hắn đi căn tin.

"Ồ? Dật ca, sao anh cũng tới?" Vừa tới căn tin, một người tội phạm có

chút ngoài ý muốn hỏi.

"Làm sao vậy?" Hoàng Dật nhìn đối phương.

"Ngày hôm nay lão đại vừa vặn cũng tự mình tới căn tin." Tên tội

phạm kia cười cười nói, "Anh ấy tựa như rất hài lòng, đang ngồi ở bên kia!"
Nói xong, têb tội phạm kia chỉ chỉ một đầu khác của căn tin.

Hoàng Dật hướng ngón tay nhìn qua, quả nhiên, chỗ đó ngồi vây

quanh một vòng người, thường thường truyền đến tiếng cười.

Kế tiếp, Hoàng Dật cũng lãnh một phần bữa sáng, đi qua vòng người.

"A Dật, sao cậu cũng tới? Đến đây ngồi!" Lúc này, ngục phách Lôi

Thân thấy Hoàng Dật, lập tức vẫy vẫy tay.

"Chào Dật ca!" Lúc này, tội phạm ngồi vây quanh cũng đều cung kính

bắt chuyện một tiếng với Hoàng Dật, trong tay bọn họ đều cầm một chai
bia, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, mỗi người đều rất vui vẻ, tựa như
đầu năm mới.

Hoàng Dật gật đầu với bọn họ, sau đó đi qua, ngồi xuống bên cạnh Lôi

Thân.

"Tới, a Dật, uống bia nào!" Lúc này, Lôi Thân từ thùng bia một bên,

lấy ra một chai bia đưa cho Hoàng Dật.

"Phát sinh chuyện gì? Sao vui vẻ như thế." Hoàng Dật hỏi một câu,

sau đó nhận chai bia, há miệng cắn nắp chai, ngửa đầu uống một hớp lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.