cấp nhất thế giới, tiếp nhận tiếng vỗ tay của vô số người hâm mộ dưới sân
khấu của, tiếp nhận vô số tia sáng của đèn huỳnh quang soi sáng, tiếp nhận
vô số ca ngợi và vinh dự. . ."Cảm ơn các vị!" Diệp tịch nghẹn ngào nói một
tiếng cảm ơn, con mắt đỏ lên, từ trong năm tháng huy hoàng đi ra.
Hắn vừa nghẹn ngào, làm bầu không khí cũng nhất thời trở nên có
chút trầm trọng lên, mỗi người ở đây, đều có một quá khứ huy hoàng xán
lạn. Có vài người đã từng nhận được giải thưởng Nobel, có người đã từng
là quan lớn quát tháo chính đàn của một quốc gia, có người thì giành được
huy chương vàng của thế vận hội Olympic, dưới sự chú ý của người dân
thế giới mà kéo cao quốc kỳ. . . Hiện tại, bọn họ thấy bộ dáng này của Diệp
Tịch, đều nhớ lại quá khứ đồng dạng huy hoàng của mình, không khỏi bi ai.
"Mọi người đừng như vậy!" Lúc này, Lôi Thân mở miệng an ủi, nhưng
hai mắt của ông cũng không nhịn được đỏ lên, tựa như cũng nhớ tới chuyện
cũ của mình, ông nỗ lực ổn định tiếng nói của mình, giả vờ dễ dàng nói:
"Mọi người tuy rằng đều bị giam ở chỗ này, nhưng ít nhất chúng ta ở chỗ
này cũng có thể cười vui vẻ, chúng ta hưởng thụ bữa sáng tốt nhất trên thế
giới. Nếu như ở bên ngoài, các người có thể chính tai nghe được đến Diệp
Tịch hát sao? Phỏng chừng ngay cả vé vào cửa đều mua không được, mà ở
chỗ này, chúng ta tùy tiện ăn một bữa sáng, là có thể nghe được giọng ca tốt
nhất trên thế giới, mọi người nhìn thoáng một chút, lạc quan một chút. Các
người nhìn a Dật đi, từ vừa rồi đến bây giờ vẫn đều ăn, không bị chuyện gì
quấy rối, các người xem, tôi đều nói đến cái phần này, hắn còn đang ăn, còn
chưa có dừng, a Dật à, cậu đời trước là quỷ chết đói sao?" Nói xong, Lôi
Thân đưa tay vỗ vỗ vai của Hoàng Dật, giả vờ nghiêm túc mà hỏi thăm.
"Ha ha!" Có điều chỉnh của Lôi Thân, mọi người cũng đều bật cười,
bầu không khí trầm trọng bị quét sạch, tất cả mọi người đều nhìn chằm
chằm hình dạng đang cúi đầu ăn bữa sáng của Hoàng Dật.
Lúc này, Hoàng Dật rốt cục ngẩng đầu lên, hắn nhìn mọi người một
chút, bỗng nhiên lắc đầu thở dài: "Ài! Không no, thêm một chén nữa đi!"