ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 133

Hoàng Dật không hề đợi, bắt đầu chủ động xuất kích hướng con sói bị

thương nghiêm trọng nhất!

Con sói kia vừa nhảy bên phải, muốn né tránh công kích của Hoàng

Dật, nhưng Hoàng Dật đã biết nó sẽ làm như vậy, cũng đã sớm vọt tới khu
vực tránh né của nó, một đôi lợi trảo hung hăng vồ lấy, lưu lại một vết
thương tại nơi bụng của con sói!

Con sói kia kêu thảm một tiếng, lại trốn qua bên trái, ai biết vừa qua

mới phát hiện trảo của Hoàng Dật đã đợi ở đây từ lâu, trên cổ nó lần thứ hai
bị lóc ra một miếng thịt.

. . .

Cứ như vậy, Hoàng Dật dựa vào năng lực biết trước, thành thạo chiến

đấu với ba con sói, mỗi một lần hắn đều có thể đủ chuẩn xác tránh né công
kích của bầy sói, có thể công kích chuẩn xác không gì sánh được. Thân
hình thoăn thoắt di chuyển như mây bay nước chảy lưu loát sinh động trong
bầu trời đêm, dường như đang khiêu vũ với bầy sói, lọt vào trong mắt của
mèo mẹ và mèo trắng nhỏ, khắc thật sâu vào trong đầu chúng nó.

Mười phút sau, con sói cuối cùng bị đánh gục!

Hoàng Dật giẫm ánh trăng, chậm rãi trở về, trên người sạch sẽ, giống

như đi ra ngoài tản bộ một vòng.

"Meo meo~" Đôi mắt to của mèo trắng nhỏ vụt sáng, hài lòng kêu một

tiếng, chui ra cái ôm của mèo mẹ, xiêu xiêu vẹo vẹo bò tới trước người của
Hoàng Dật, vươn móng vuốt nhỏ, chăm chú ôm lấy cái cổ của hắn, vươn
đầu lưỡi thân mật liếm. Hoàng Dật nhắm mắt lại, hưởng thụ em gái thân
thiết.

Rất lâu rất lâu trước đây, cũng từng có một cô gái, cũng thân mật với

hắn như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.