ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 135

Ngày hôm nay, là ngày hắn chuyển tới nhà tù công cộng.

Mở hai mắt, Hoàng Dật về tới thế giới hiện thực. Trong phòng giam

một mảnh âm u, khe cửa sổ nhỏ duy nhất cũng không có bất luận tia sáng
gì. Xuyên qua cửa sổ nhìn ra, bầu trời của thế giới bên ngoài đầy mây đen,
tia sét chớp nhoáng, thỉnh thoảng có tiếng sấm truyền đến, tựa như trời gần
mưa.

Hoàng Dật đem nhẫn vàng tháo xuống, giấu kín đi, đây là bí mật lớn

nhất của hắn! (Đố mọi người chiếc nhẫn giấu ở đâu )

Người khác cả đời đều chỉ có thể bị giam ở chỗ này, ngay cả một

quyển sách một quyển tạp chí cũng không có, sinh hoạt tràn đầy khô khan.
Nhưng bản thân hắn có chiếc nhẫn này, có thể rong chơi trong Thế Giới
Thứ Hai, tiếp tục dẫn dắt tổ chức đi hướng huy hoàng. Chiếc nhẫn này, là
tuyệt đối không thể bị người phát hiện, chỉ cần bại lộ ra, vậy tương lai của
hắn coi như là hoàn toàn mai táng.

"Kịch! Kịch! Kịch!" Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân,

tiếng bước chân này tràn ngập khẩn trương và đề phòng, âm hưởng của
bước chân cũng có chút không giống với lúc trước, nhưng Hoàng Dật vừa
nghe chỉ biết đây là cảnh ngục.

"Hoàng Dật, thời hạn giam giữ của mày kết thúc! Kế tiếp sẽ chuyển

tới nhà tù công cộng!" Rất nhanh, ngoài cửa truyền đến âm thanh của cảnh
ngục, ngay sau đó cửa sắt nhúc nhích, chậm rãi mở.

Cánh cửa này đã rất lâu không được mở ra, từ khi Hoàng Dật bị giam

vào đến nay, thì chưa từng mở qua.

Hoàng Dật đứng dậy, từ trong bóng tối chậm rãi đi ra, thân thể mông

lung dần dần trở nên rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.