ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 300

ai, nó thuộc về mảnh trời đất này, tập hợp hàng vạn hàng nghìn sủng ái về
một thân!

Nếu như nói hình thái thú vương của Hoàng Dật, là dữ tợn uy vũ, tràn

ngập dương cương khí phách, dùng thực lực và sức mạnh kinh sợ vạn thú,
vậy hình thái thú linh, chính là thiên kiều bá mị, linh động ưu nhã, dùng khí
chất mỹ lệ chinh phục vạn thú.

Một người là đế vương, một người là công chúa.

"Em gái?" Lúc này, Hoàng Dật thử kêu mèo trắng nhỏ một tiếng.

Mèo trắng nhỏ chậm rãi quay đầu, nhìn Hoàng Dật, mắt to nhẹ nhàng

chớp chớp.

Đúng vậy, là chớp mắt nhẹ nhàng như thế.

Giây phút ấy, ánh trăng và những vì sao tựa như tất cả đều lờ mờ vài

phần, cái liếc mắt của mèo trắng nhỏ, đẹp đến mức tận cùng, đẹp đến nổi
làm cho người ta hít thở không thông. Nếu như lúc này có cô gái khác ở
chỗ này, nhất định sẽ liều lĩnh muốn đem mèo trắng nhỏ ôm vào trong
ngực, tìm mọi cách thương yêu, thật sự là quá khả ái, quá đẹp.

"Meo meo~~~~" Lúc này, mèo trắng nhỏ hướng Hoàng Dật nũng nịu

kêu một tiếng, âm thanh đó nhẹ nhàng, kéo dài âm cuối, thiên kiều bá mị,
dường như đang làm nũng.

Đám dã thú huyết khí phương cương trên mặt đất, sau khi nghe được

tiếng kêu ấy, tất cả chân đều mềm mại, có chút đứng không vững, đầu khớp
xương đều ngứa! Một con mèo trắng nhỏ khả ái như thế, ai có thể nhẫn tâm
há mồm cắn xé được? Cho dù đặt ở trước mặt chúng nó, chúng nó cũng
không ăn, thà rằng chết đói, cũng không thương tổn mèo trắng nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.