ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 301

Đây là thú linh, tập hàng vạn hàng nghìn sủng ái về một thân, cho dù

là dã thú hung mãnh nhất khá máu nhất, cũng không nỡ thương tổn nó.

Đúng lúc này, mèo trắng nhỏ chớp đôi mắt to với vạn thú bên dưới,

sau đó lắc lắc hai cái đuôi thon dài, vô số điểm sáng màu trắng nhất thời từ
trên đuôi của nó rời ra, rơi xuống mặt đất, bay xuống trên thân vạn thú.

Ngay sau đó, vạn thú dưới mặt đất đều xoay thân, rút lui như thủy

triều. Hải dương dã thú trước đó Hoàng Dật giết hoài không hết, cứ như
vậy mà lui đi, về lại sào huyệt của mình, về lại lãnh địa của mình, dường
như chưa từng xuất hiện qua.

Mà càng kỳ lạ chính là, thi thể của những dã thú đã bị Hoàng Dật giết

chết, sau khi đụng phải điểm sáng từ mèo trắng nhỏ rơi ra, dĩ nhiên cũng
phục sinh sống lại! Chúng nó tựa như biết là mèo trắng nhỏ cứu chúng nó,
đều quỳ mặt đất, hướng mèo trắng nhỏ cảm kích dập đầu, sau đó tất cả đều
rời khỏi đây.

Hiện trường chỉ còn lại mèo trắng nhỏ, Hoàng Dật, cùng với con chó

hoang bị dọa ngất.

"Em gái, em thiện lương như thế, vậy đem con chó hoang này phục

sinh lại một chút đi!" Hoàng Dật nói xong, nhìn chó hoang trong chiến
trường hư không một chút, vươn trảo, nhẹ nhàng cắt đứt cổ nó.

Sau một khắc, chiến trường hư không tiêu tán, Hoàng Dật và thi thể

của chó hoang nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.

Mèo trắng nhỏ đuôi vung, một điểm sáng màu trắng rơi xuống trên

thân chó hoang, đem nó sống lại.

Con chó hoang vừa tỉnh lại, thấy Hoàng Dật con thú vương này, nhất

thời lại muốn dọa ngất, nhưng khi nó thấy mèo trắng nhỏ, lại nhất thời sửng
sốt, dường như bị khí tức của mèo trắng nhỏ cảm hóa, do đó quên sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.