ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 327

Chỉ thấy phía dưới đỉnh núi, một hồ nước thật lớn hiện ra ở trước mắt,

hồ nước bình tĩnh trải một tầng ánh trăng sáng tỏ, bốc lên từng làn khí tức
trắng, hoà lẫn với ánh trăng sáng tỏ, đồ sộ mỹ lệ không gì sánh được!

Trong đêm tối, hồ nước này dường như là một quốc gia thần thánh!

Hoàng Dật thở ra một hơi thật dài, hồ nước này tám chín phần cũng là

hồ nước trong miệng của thần thú, khí tức thần thánh có thể khiến cho mèo
trắng nhỏ thức tỉnh cũng ở chỗ này!

Hoàng Dật ôm mèo trắng nhỏ nhanh chóng lao xuống núi, tiểu Uông

cũng hưng phấn theo ở phía sau, nhằm phía hồ nước đầy ánh trăng kia.

Rất nhanh, Hoàng Dật chạy ra khỏi rừng rậm, đi tới bên bờ hồ nước,

ngẩng đầu nhìn chung quanh.

Hồ nước này lớn vô cùng, mênh mông vô bờ, dường như một mảnh

hải dương, ánh trăng thăng trên mặt hồ, rất có một loại cảm giác "Trên biển
sinh trăng sáng". Luồng khí tức màu trắng bốc lên trên mặt hồ vô cùng dồi
dào, mênh mông vô bờ, chỉ đứng ở bên bờ hít vào một hơi, đã cảm thấy cả
người sảng khoái, mệt mỏi trên đường đi tất cả đều biến mất sạch sẽ, cả
người đều trở nên tràn đầy tinh thần.

Bất quá những luồng khí tức màu trắng này, hiển nhiên không phải

đạo khí tức thần thánh tinh thuần nhất, không cách nào khiến cho mèo trắng
nhỏ thức tỉnh, mà muốn tìm kiếm tia khí tức thần thánh trong một hồ nước
lớn như vậy, không khác mò kim đáy biển.

Hoàng Dật đoán rằng, đọa khí tức thần thánh đó trân quý như vậy,

khẳng định là ở chổ người bình thường không đến được, mà chổ như vậy
chỉ có hai nơi, một là đáy hồ, còn lại cũng là trong đảo nhỏ giữa hồ nước.

Đáy hồ thì Hoàng Dật không đi được rồi, hắn chỉ có thể nghĩ biện

pháp đi dạo hồ nước, tìm kiếm xem có đảo nhỏ khả nghi hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.