ANH KHÔNG THÍCH THẾ GIỚI NÀY, ANH CHỈ THÍCH EM - Trang 106

Có người hỏi tôi có đáng không, câu hỏi này thật sự rất khó trả lời. Sống ở
Trường Sa quả thật thuận lợi hơn, an nhàn hơn, còn Bắc Kinh cho tôi một
kiểu sống khác: Cho tôi sân khấu để thể hiện giá trị của bản thân, cho tôi tư
tưởng sống tích cực cầu tiến, cho tôi càng ngày càng tự tin hơn. Đương
nhiên một nguyên nhân rất lớn là có F bên cạnh. Tôi cho rằng bất cứ
chuyện nào đều không thể phán đoán nó tốt xấu đúng sai, chỉ cần bạn sẵn
sàng gánh chịu hậu quả, lựa chọn thế nào cũng không có gì đáng trách. Gác
lại quá khứ, cùng hắn khởi đầu cuộc sống mới, bất kể kết cục là tốt hay xấu
tôi đều chấp nhận. Có điều thỉnh thoảng tôi vẫn trêu chọc hắn, nói nếu khi
đó ở lại Trường Sa, không chừng bây giờ tôi đã là lãnh đạo rồi. Lúc đó hắn
sẽ chính khí lẫm liệt trả lời tôi: “Bây giờ em cũng là lãnh đạo của anh mà,
không có gì thiệt cả”.

12

Suy nghĩ tỉ mỉ, sau khi tôi đến Bắc Kinh, tôi và F kun đã đến với nhau rất
tự nhiên. Hắn đến giúp tôi chuyển nhà, chủ nhà hỏi ở một mình hay là hai
mình, tôi đỏ mặt đáp một mình. Một lát sau nói chuyện với bạn cùng khu
trọ, cô ấy chỉ chỉ F kun hỏi: “Bạn trai bạn à?” Tôi còn không trả lời, người
nào đó đã khoác vai tôi, gật đầu, dường như đó cũng là cách xác định quan
hệ.

Có điều sau đó chính hắn nói: “Anh cũng phải đấu tranh nội tâm rất nhiều”.

Tôi hỏi: “Anh có gì mà đấu tranh nội tâm?”

Hắn nói: “Em vừa chạy đến nơi mà anh nhận lời luôn thì mất mặt lắm”.

“Xin hỏi anh đấu tranh thế nào?”

“Anh quyết định lạnh nhạt với em một thời gian, không thể để em quá càn
rỡ được”.

“Cụ thể?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.