ANH KHÔNG THÍCH THẾ GIỚI NÀY, ANH CHỈ THÍCH EM - Trang 114

vệ dịu dàng khắc trong huyết mạch, rất nhiều người từ khi ra đời đã có, còn
tôi lại chưa từng cảm nhận được. Lúc ra khỏi rạp hắn ôm tôi, không nói gì
cả, nhưng tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ của cái ôm đó, ấm áp, thấu
hiểu và thương yêu.

Lúc mười mấy tuổi, tôi non nớt cho rằng mình sẽ không yêu bất kì ai, tôi
không tin mình biết yêu. Nhưng hắn nói với tôi, yêu là thiên phú loài người
sinh ra đã có, cắm rễ trong tính mạng của mỗi người, bất kể đất đai xung
quanh cằn cỗi thế nào, nó cũng không biến mất, chỉ cần có người đánh thức
là nó nhất định sẽ mọc lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.