ANH KHÔNG THÍCH THẾ GIỚI NÀY, ANH CHỈ THÍCH EM - Trang 147

Tôi nói với chị thiếu gia về nước rồi, chị không nói gì. Tôi không biết chị
uống say hay là giả vờ không nghe thấy.

Tuổi xuân như một cơn lốc, cuồn cuộn đi qua, để lại một đống đổ nát đầy
gạch ngói vụn. Nói thật, tôi hoài niệm chị ấy của quá khứ, chị trưởng phòng
không cần đọc kinh Phật cũng có thể tĩnh tâm, đơn thuần không rành thế
sự, ngây thơ tràn ngập nhiệt tình, không biết nhút nhát là gì, khóc và cười
đều rất phóng khoáng.

Tôi đột nhiên nhớ lại thời đi học, có một lần tôi và chị đánh cuộc, chị thua,
tôi bắt chị phải tỏ tình với người chị thích. Chị nói không thích người nào,
tôi nói vậy chị tìm bừa một người là được. Thế là chị tìm bừa một người
thật. Có một nam sinh cà lơ phất phơ cầm bình nước đi qua, chị vỗ vai
người ta nói: “Này, bạn chờ một chút”.

Nam sinh quay lại hỏi: “Gì đấy?”

Trưởng phòng nói: “Tôi thích bạn”.

Nam sinh đó ngây ra: “Nhưng tôi không thích bạn. Mà bạn là ai?”

Chị nói rất lạnh lùng: “Tôi chỉ thông báo cho bạn như vậy, tôi không hỏi ý
kiến bạn”.

Chị và thiếu gia đã quen nhau như vậy.

02

Thời cấp ba trường chúng tôi có một nữ sinh rất đẹp, chúng ta cứ tạm gọi là
nữ thần đi. Lần đầu tiên nhìn thấy nữ thần, tôi có cảm giác như Đoàn Dự
nhìn thấy Vương Ngữ Yên, chỉ hận không thể lập tức quỳ xuống gọi thần
tiên tỷ tỷ. Năm lớp 11 bạn ấy chuyển đến trường tôi, khi đó đúng đợt tập
quân sự, mọi người đều lấm lem đầy bụi đất. Nữ thần được giáo viên dẫn
lên bục tự giới thiệu, ngực nở eo them phu dẻ nõn nà, mặc bộ quân phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.