ANH LÀ AI? - Trang 102

làm việc với một người Mỹ tên là Giêm. Làm việc với CIA thì có nhiều tiền
và có nhiều dịp xất ngoại. Nhưng tôi cũng rất sợ CIA. Nó đòi hỏi về nhiệm
vụ thường rất cao, rất khó. Và đặc biệt là nó cũng rất dữ. Chỉ cần bị nghi
ngờ “không trung thành” là bị thủ tiêu như chơi. Thậm chí có khi điệp viên
vẫn trung thành đấy, nhưng CIA thấy hết tác dụng, hoặc có thể trở thành sự
vướng víu nào đó cho những hoạt động của chúng, hoặc chúng muốn xóa
một dấu vết là cũng có thể bị thủ tiêu tức khắc.
Võ Trần lại hỏi:
- Ông còn nhớ cùng dịp ấy những ai cũng được CIA tuyển mộ?
Ba Tín lắc đầu:
- Thưa quý anh, nghề gián điệp mà! Đơn tuyến, đâu có biết được thêm ai!
Mẫn nhắc:
- Ông nói tiếp về chuyện tên Giêm đi!
- Dạ! Nói cho đúng ra, tôi chỉ gặp Giêm trực tiếp có một lần vào dịp cuối
1969 tại Sài Gòn, ở một bệnh viện Mỹ. Còn từ đó, Giêm chỉ huy từ xa.
Thoạt tiên, khi chưa có quán Tuổi Mộng tôi làm việc qua giao liên của
Giêm từ Sài Gòn tới và bằng hòm thư mật. Hòm thư đó là đáy một chiếc bát
nhang bằng xi măng trên một ngôi mộ ở nghĩa trang trên đường về Sài Gòn.
Đó là mộ của một cô gái kém tôi 18 tuổi, tôi phải thú thực – mà có lẽ đây là
lần đầu tiên trong đời tôi nói ra với người khác về chuyện này – tôi thú thực
chúng tôi đã yêu nhau, mặc dầu cô kém tuổi rất nhiều. Cô ở ngay cạnh nhà
tôi, một cô gái trồng rau và trồng hoa, con một ông già góa vợ, đơn côi.
Tiếc thay cô gái đã bị bệnh chết. Chính vì thế, kết hợp việc tháng tháng một
mình thường buồn bã đi viếng mộ cô, tôi đã đặt luôn hộp thư mật ở đó để
người của Giêm từ Sài Gòn lên lấy…
Mẫn ngắt lời Ba Tín:
- Ông nói rõ lại trong lần gặp trực tiếp, Giêm đã trao nhiệm vụ cho ông
thế nào, và sau đó có gì thay đổi, hoặc bổ sung không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.