ANH LÀ AI? - Trang 103

- Giêm là một tên Mỹ cũng trạc tuổi tôi. Hắn rất lịch sự. Nhìn hắn ai cũng
ngỡ là một giáo sư hoặc một nhà khoa học. Hắn tiếp tôi chỉ trong vòng 50
phút. Tôi vẫn nhớ đầy đủ, chưa hề quên: sau khi hỏi tôi nhiều chuyện linh
tinh, cuối cùng hắn chỉ vắn tắt là: bây giờ ông cộng tác với chúng tôi, chúng
tôi rất mừng. Ông sẽ được bảo đảm suốt đời về mọi mặt: tài sản cũng như
tính mạng. Ông sẽ có một ngân phiếu ở ngân hàng Á Đông tại Băng Cốc.
Chỉ cần có một điều: ông phải hết mình vì sự nghiệp của Tổ quốc ông, và
đó cũng là sứ mạng vẻ vang của người Mỹ chúng tôi với tư cách là một
đồng minh có cam kết. Tôi gặng hỏi: vậy tôi phải làm gì cụ thể. Giêm trả
lời: xin ông hãy cứ làm thật tốt, tất cả mọi việc mà ông đang làm cho cảnh
sát kể cả mọi việc mà phía Việt Cộng giao cho ông. Trước mắt, chúng tôi
không yêu cầu gì hơn ở ông. Tất nhiên, ngoài ra, nếu ông thấy có tin tức gì
cần thông báo cho chúng tôi xin ông cứ gửi cho. Chúng tôi rất hoan nghênh.
Hắn nói vậy, tôi cũng có thể hiểu được trước mắt nhiệm vụ của tôi là tích
cực chui sâu, trèo cao trong hàng ngũ cách mạng được bao nhiêu càng tốt
bấy nhiêu. Còn về phía ngụy cứ im lặng tuyệt đối không cho chúng biết tôi
đã là người của Mỹ.
Mẫn gật đầu.
- Đúng! Có lẽ ông đã nghĩ đúng.
Ba Tín tiếp:
- Gặp Giêm độ ba tháng thì thấy xuất hiện quán cà phê Tuổi Mộng. Tôi
được báo cho biết: đó là cơ sở đi lại và giao thông của Giêm. Từ đó, hộp
thư mật ở nghĩa trang coi như bỏ, không dùng nữa. Cho tới xuân 1975 tình
hình biến chuyển quá mau, tôi mới được biết có người của Giêm tới để trực
tiếp gặp tôi. Trong lúc thành phố đang hết sức nhộn nhạo, vào một buổi tối,
tôi đã lọt vào được phòng văn hóa Mỹ và gặp một người Mỹ đen mà tôi đã
khai trong bản tự khai…
- Ông cứ nhắc lại! Ông nhận được lệnh thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.