ANH LÀ GÌ TRONG TRÁI TIM EM - Trang 33

người như em…
Cô mỉm cười một cách chua xót:
- Đến bây giờ anh lại nói như thế sao? Anh có biết rằng em đã luôn
chờ đợi để được làm vợ anh. Phải, em đã chờ đợi mười năm trời, năm năm
trong hi vọng và năm năm trong tuyệt vọng, khi biết tin anh lấy vợ. Trong
mười năm ấy, không phút nào giây nào là em không nghĩ đến anh, nếu có
lúc nào quên được anh thì nó cũng chỉ giống như con người ta quên rằng
mình đang hít thở mà thôi.
Rồi từ đau đớn cô chuyển sang phẫn nộ:
- Biết bao đêm em đã khóc vì nhớ anh, biết bao lần em đã muốn chết
đi để khỏi bị nỗi đau đớn dày vò. Cả cuộc đời em chỉ yêu mình anh. Khi
anh lấy vợ, khi anh phản bội lời hứa năm xưa, là lúc trái tim em tan nát. Kể
từ lúc đó, em đã chết rồi. Em ngày hôm nay chỉ là đống tro tàn tái sinh của
cô gái yêu anh ngày trước, cô gái hồn nhiên, sôi nổi, chỉ biết trao đi tất cả
cho người mình yêu. Bây giờ đây, khi nỗi đau của em đã nguôi đi thì anh
lại xuất hiện để những những vết thương cũ lại sưng tấy. Sau chừng ấy năm
không thèm đến gặp em, không viết cho em dù chỉ một chữ, sau chừng ấy
nỗi đau khổ anh gây ra cho em, anh chỉ nói được như thế thôi sao?

Anh ngồi chết lặng nghe cô nói. Mỗi lời nói của cô như mỗi nhát dao đâm
vào tim anh.
- Anh không ngờ đã khiến em đau khổ như thế.
- Tất nhiên. Vì anh tưởng rằng ai cũng mau quên như anh.
- Anh xin lỗi. Anh có tội với em. Em cứ mắng anh đi, mắng thật nhiều
vào.
- Thôi, em chẳng mắng được anh nữa. Nỗi giận của em biến đi đâu
mất rồi. Chẳng bao giờ em giận anh được lâu cả. Vả lại, lòng em cũng
nguội lạnh rồi.
Hai người lại trầm ngâm. Bản nhạc buồn như nuối tiếc cho mối tình trong
sáng của họ. Bỗng anh rút từ trong túi áo vét ra một chiếc khăn mùi xoa.
Anh mở khăn ra. Bọc bên trong chiếc khăn ấy là một sợi dây chuyền.
- Hôm nay anh đến để trả lại cho em cái này. Có lẽ nó đã mang đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.