ANH LÀ GÌ TRONG TRÁI TIM EM - Trang 31

Khi anh đang bước vào nhà thì một đứa bé chạy đến ôm lấy cô và nhìn
anh một cách tò mò:
- Mẹ ơi, ai đấy ạ?
- Khách của mẹ. Con chào chú đi.
Ba chữ “khách của mẹ” như những lưỡi dao vô hình đâm vào trái tim anh.
Phải rồi, anh bây giờ có còn là gì của cô nữa đâu, chỉ như một người khách
lạ mà thôi.
- Cháu chào chú.
- Thôi, con lên xem hoạt hình đi để mẹ tiếp khách.
Thằng bé bèn nhanh nhảu chạy lên gác. Anh nhìn theo thằng bé, thấy
trong lòng trào lên những cảm xúc khó tả.
- Con em mấy tuổi rồi?
- Năm tuổi anh ạ.
- Cháu có vẻ ngoan nhỉ?
- Vâng, tuy hơi nghịch nhưng cháu rất nghe lời bố mẹ.
Cô đưa cho anh cốc trà:
- Anh uống nước đi.
- Cám ơn em.

Cầm cốc nước cô đưa cho, những cảm giác thân quen lại dậy lên trong
lòng anh. Trước mặt anh là người anh đã từng yêu, thời gian không làm cho
nhan sắc của cô phai tàn mà trái lại chỉ khiến cô đẹp thêm lên một vẻ mặn
mà. Ngôi nhà mà anh đang ngồi đây rất đỗi bình thường thôi, không rộng
rãi và tiện nghi như ngôi nhà của anh ở Sài Gòn, nhưng sự hiện diện của cô
đã thổi vào nó sự ấm áp và niềm hạnh phúc thanh bình. Trong khi đó, ngôi
nhà của anh lạnh lẽo biết bao khi không có bàn tay chăm sóc của người phụ
nữ. Anh đã li dị vợ được hai năm, người đàn bà hơn anh hai tuổi xinh đẹp
và giàu có, người đã đưa anh đến vị trí ngày hôm nay. Nhưng kể cả khi vợ
anh còn sống trong ngôi nhà đó thì nó cũng chưa bao giờ có hơi ấm của
một gia đình. Cái tính đỏng đảnh của cô vợ và tính trăng hoa của ông chồng
khiến cho cuộc hôn nhân ấy nhanh chóng đổ vỡ. Anh thèm một mái ấm gia
đình biết mấy. Giá như cô là vợ anh và đứa bé kia là con anh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.