ANH LÀ GÌ TRONG TRÁI TIM EM - Trang 29

cũng chỉ là những lời trách móc, giận hờn bâng quơ. Cô không muốn ngăn
trở anh gây dựng sự nghiệp, mà dù có muốn thì cũng chẳng thể ngăn cản
một khi anh đã quyết định điều gì.
- Anh đi đây- Anh lạnh lùng nhắc lại.
- Đừng- cô như sực tỉnh- Em muốn nhìn anh một lát nữa. Chỉ một lát
thôi.

Anh sững lại. Sự nôn nóng của anh như dịu bớt. Anh cũng ngắm khuôn
mặt cô. Hai hàng lệ chảy dài trên đôi bờ má của cô. Cô nghẹn ngào không
nói nên lời. Anh lấy ngón tay mình lau nước mắt cho người yêu, vuốt ve
mái tóc cô, rồi đặt lên môi cô một nụ hôn. Đó là cái hôn lâu nhất mà cũng
là ngắn nhất đối với cô. Bình thường cô chẳng bao giờ để anh hôn mình ở
một nơi công cộng thế này, nhưng hôm nay thì khác. Anh sắp đi xa mà
không hẹn ngày trở lại…
Cô tháo sợi dây chuyền bằng bạc của mình đeo lên cổ anh:
- Em chẳng có gì, chỉ có sợi dây chuyền này. Anh hãy giữ lấy nó để
luôn nhớ đến em nhé.
Chàng trai xúc động.
- Anh sẽ giữ nó. Nhất định rồi anh sẽ quay về với em.
Cô bỗng bật khóc nức nở. Anh ôm lấy cô, để mặc cô khóc trên bờ vai
mình:
- Em sẽ chờ anh. Dù cho năm năm, mười năm hay hai mươi năm nữa,
em cũng sẽ chờ anh.

Giờ tàu chạy đã gần kề. Người soát vé nhắc anh lên tàu. Anh bèn từ biệt
cô. Giờ phút chia tay sao mà nặng nề. Đôi mắt cô đượm buồn còn anh cũng
chẳng thể vui.

Anh tới chỗ ngồi của mình bên cửa sổ. Còi tàu đã hú lên. Anh vẫy tay chào
cô. Cô cũng mỉm cười vẫy tay chào. Dù lòng buồn trĩu nặng nhưng cô
muốn hình ảnh cuối cùng của cô trong mắt anh phải là đẹp nhất, là nụ cười
mà anh vẫn thường khen một cách không lấy gì làm khéo lắm rằng nó hợp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.