ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ EM GHÉT NHẤT - Trang 135

Gã đang vội nên chúng tôi nhanh chóng kết thúc câu chuyện. Thế rồi

tự nhiên tôi không còn thấy buồn nữa.

Trên thế giới này biết bao người còn xui xẻo hơn bạn, biết bao chuyện

còn tồi tệ hơn nỗi buồn của bạn, vậy nên có đáng phải buồn vì một việc nhỏ
nhặt không? Người đàn ông của tôi còn đang bán mạng cho công việc vì
mái nhà hạnh phúc của hai đứa, tôi than vãn với nhiều lời làm gì chứ!

13.

Thực ra nếu so với hồi đại học mỗi học kỳ được gặp nhau một lần thì

trạng thái trong thời gian Tam gia được cử đi làm việc ở tỉnh khác này đã
tốt hơn rất nhiều. Gã sẽ tranh thủ tối đa tất cả mọi cơ hội để được về Bắc
Kinh, hơn nữa tiền xe cộ còn được công ty chi trả.

Trường chúng tôi vừa khai giảng, Tam gia đã cầm ngay cho tôi xem

cuốn lịch có ghi những ngày gã về được, bao gồm ngày đi học và thi lấy
bằng chuyên viên quản lý chất lượng, ngày nghỉ quốc khánh và một ngày
họp công ty thường niên.

Tôi hỏi: “Họp công ty thường niên vào cuối tháng chín sao? Thế

chẳng phải có thể gộp luôn với Quốc khánh để được nghỉ một thời gian dài
à?”

Gã thuận tay gửi luôn cho tôi bảng đăng ký họp hàng năm rồi gửi cho

tôi một đoạn thu âm: “Lại còn được đưa người nhà theo nữa! Anh đã dành
lại vị trí thần thánh đó cho em!”

Hồi đó là cuối tháng tám, gã mới đi Vũ Hán chưa đầy một tháng

nhưng suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện làm sao để về Bắc Kinh tìm tôi và
dẫn tôi đi chơi mà thôi.

Tôi hỏi: “Họp thường niên bao gồm những công việc gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.