ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ EM GHÉT NHẤT - Trang 140

Hai chúng tôi ngừng tất cả mọi động tác lại, nhanh chóng thu tay về,

trùm chăn kín, thở đều đặn giả vờ đã ngủ.

Đến khi đèn tắt, tiếng bước chân cũng không còn xuất hiện, cửa phòng

ngủ một lần nữa được khép lại, tôi dỏng tai nghe ngóng một lát, khi dám
chắc tiếng chúng tôi nói chuyện không bị ai nghe thấy mới hạ giọng hỏi
Tam gia: “Về phòng rồi nhỉ?”

Đáp lại tôi là tiếng thở đều đều của Tam gia.

Tên này không ngờ lại ngủ thật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.