ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ EM GHÉT NHẤT - Trang 98

Tam gia không nói gì. Chờ tôi khóc thoả, gã mới hỏi: “Một cái ôm là

được phải không? Vậy mai anh sẽ bay tới chỗ em.”

Tôi ngẩn ra: “… Anh nói thật chứ?”

Tam gia trả lời: “Ừ, anh đang xem vé máy bay để mua luôn bây giờ.”

Tôi quên luôn cả cơn giận lẫn việc khóc lóc: “Được rồi, vậy em chờ

anh tới mới chia tay… Anh đặt vé trước đi, để em tìm chỗ ở cho anh.”

Người nào làm việc của người nấy. Nguy cơ chia tay trước đó lập tức

được xoá bỏ.

Đây là lần đầu tiên trong suốt hơn hai mươi năm cuộc đời, tôi biết

mình quan trọng đến thế trong lòng một người khác.

13.

Mặc dù Tam gia đã lặn lội bay tới vài ngày để dỗ dành tôi nhưng đa

phần chúng tôi không thể vung tiền qua cửa sổ như vậy và cũng không có
nhiều thời gian rảnh đến thế. Vậy nên trong hai năm đầu việc cãi cọ cứ xảy
ra như cơm bữa.

Lần nào cãi nhau với Tam gia tôi cũng xổ ra mấy câu quá đáng, thái

độ của Tam gia là “Không trả lời, không giải thích”.

Tôi hỏi gã: “Anh có biết những khi em giận, nếu như anh không rep

tin nhắn, không gọi điện… là anh sai không hả? Càng thế em lại càng điên
tiết!”

Tam gia nói: “Dù sao em chóng giận mà cũng chóng nguôi, anh cứ

câm lặng nghe em mắng mỏ là được. Em mắng xong là hết giận, càng biện
bạch em lại càng giận hơn. Nhỡ chẳng may em chơi xấu bắt đầu khóc lóc
thì anh cũng hết cách.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.