ÁNH MẮT ĐA TÌNH - Trang 32

- Như Thủy tỉnh queo:
- T.ai tao quên nhà có khách, bà nội sẽ buồn . Với lại, ăn cơm hàng quán, it
tiền trong túi, tao sơ.
- Thái Tuấn dè dặt:
- Tôi xin phep được mời cơm hai cô bé
- Thanh Trà vui vẻ:
- Vậy cũng được . Lần này anh trả, lần sau tôi . Như Thủy nó không th ch
mắc nợ ai, dù chỉ môt. ly cà phê đá . Mày gọi điện về cho nội, nói lý do .
Tao nghĩ bà nội sẽ thông cảm thôi
- Như Thủy lưỡng lự:
- Tao .. ai lại như Thế . Nội vì tao mà vô đây
- Trời ạ ! Nội sè không trách mày đâu . vì bà hiểu mày cũng cần bạn bè chứ
bộ . nếu mày ngại, để tao gọi cho
- Thái Tuấn thấy Thanh Trà đưa mắt tìm quầy điện thoại . Anh mỉm cười:
- Tôi có máy di động, em gọi luôn cho tiện
-Thanh Trà nắc nỏm khi cầm máy:
- dùng máy xịn thế này, chắc anh phải làm công việc gì đó ngon lành lắm .
Còn không thì anh thuôc. dạng công tử nhà giàu
- Chờ Thanh Trà gọi điện xong, và nói:
- OK ! Được rồi đó . Bà Nội không trách mày đâu
- Thái Tuấn vui vẻ:
- Chúng ta đi thôi . Trưa quá rồi
- Như Thủy bặm môi:
- Thanh Trà chở tao nghe
- Sao vậy ? Anh Tuấn trở mày tốt hơn
- Mày nói nhiều quá, tao đổi ý, đói bụng ráng chịu đấy
- Thái Tuấn nháy mắt với ThanH Trà:
Em chở thủy đi . Tại hồi nãy, anh lái xe nhanh qúa . Thủy ghét anh
- Thanh Trà nhún vai:
- xời ơi ! Mọi ngày nó hứng, để cướp thời gian cần có, mày vẫn chạy nhanh
hơn cả tụi tao kia mà . Đừng nói với tao, vì mày ghét anh Tuấn, chứ khôn
gphải ghét kiểu chạy xe bạt mạng đáng tội của anh ấy nghe THủy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.