ÁNH MẮT ĐA TÌNH - Trang 37

chung nhận xét: Tuấn không thích sự màu mè, ghét các cô gái bôi phấn trét
son nhiều
- Vân Phượng hời hợt, không nhận ra điều này . Mỗi khi gặp Tuấn, cô đều
trang điểm rất kỹ, dùng loại nước hoa đắt tiền nhất
- vậy là Tuấn cứ tìm cách tránh
- Anh Tuấn, về nhà sao chưa vô ? Đừng nói là anh lại muốn đi nha
- Vân Phượng từ chiếc xích đu gần đó nhún nhẩy bước đến, choàng vai
Tuấn
Thái Tuấn khẽ nhích người ra, lịch sự:
- vân Phượng, em đến lâu chưa ? Em thông minh ghê . Qủa thật, anh định
quay trở lại nhà Xuân Thiện . Anh quên chưa dặn Thiện môt. việc
- Mặt Vân Phượng xụ xuống:
- Anh thât. vô tin`h . Hôm nay bác mời ba mẹ em và em sang ăn cơm trưa
tại nhà anh . Anh không ở nhà thì chớ . Bây giờ về lại định đi nữa . Phải
anh tránh em không ?
- Thái Tuấn tỉnh tuồng:
- Tại sao anh phải tránh em nhỉ . Tại mẹ anh không báo trước . Mà anh lỡ
hẹn khách chuyện làm ăn không thể thất tín
- Vân Phượng ấm ức:
- Chã lẽ khách làm ăn của anh... nhí vậy ?
Thái Tuấn đề phòng:
- Em nói cái gì nhí ?
- Vân Phượng mím môi:
- Thì hai con bé lúc nãy
- Thái Tuấn cười cười:
- Ra vậy . Em gặp anh ở đâu ? sao không gọi để anh giới thiệu làm thân
cùng họ ?
- VânPhượng xảnh xẹ:
- Em mà thèm kết thân với hai con nhóc nhà quê ấy à . Anh Tuấn, không
ngờ bây giờ anh lại thay đổi quan niệm sống
- Thái Tuấn nhếch môi:
- Thời kinh tế thị trường, phải thay đổi để bắt kịp sự đổi mới chứ . Em đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.