- Như Thủy tức điên người, vì giọng nói của gã đàn ông thật độc ác .
Nhưng, cô không có cách nào để biện minh, khi xe cô chỉ còn vài tất là lao
gọn vào đầu xe hắn ta . Ác nỗi, hắn đi đúng đường . Còn cô thì... y như kẻ
muốn chết . Nên đường của mình không chạy, lại đâm sang đầu xe người ta
. Còn chưa biết nói sao, bởi đám người hiếu kỳ bắt đầu bu tới
- Như Thủy lại nghe hắn ra lệnh:
- Còn chưa chịu dắt xe lên lề . Muốn cảnh sát phạt nữa à ?
- Thật qúa quắt . Dù đang buồn nẫu ruột, đang chán đời . Cô cũng đâu ..
điên đến mức tự tử chư . Nhất là lao đầu vào xe, đau đớn lắm . Lỡ không
chết được, chỉ què cụt thôi, còn khốn khổ tệ hại hơn cả chết
- Như Thủy cáu lên:
- Ông độc miệng vừa thôi . Mặt mũi không đến nổi, mở miệng ra là chửi
người ta . Tôi có lỗi đã khiến ông sợ . Chỉ do vừa rồi tôi chóng mặt, chệch
tay lái . Nếu không may rủi ro xảy ra . Tôi hay ông thiêt. mạng ?
- Tự nhiên Thủy nói láo như thật
- Hắn thoáng ngẩn người, giọng dịu một chút:
- Chuyện xe cộ, không thể lơ mơ được . Nếu thấy choáng, cô phải dừng xe
lại . May đường cũng vắng, tôi kịp thắng xe . Chớ gặp giờ cao điểm, liệu cô
còn đứng đây để ân hận không ?
- Như Thủy chớp mắt:
- Tôi xin lỗi
- Dứt lời, Như Thủy trở lại xe đạp máy
- Lại trở chứng nữa . Như Thủy lầm bầm loại xe Trung Quốc này, nhóc
Thạch cứ thích chạy, chớ cô chúa ghét . Bởi nó hay chết máy, hỏng bất tử
cô bị ít nhất dăn lần rồi . Nên đã đổi chiếc future này cho Thạch . Chạy
Dream cho nhẹ nỗi lo hơn . Sáng nay, chẳng hiểu vô tình hay cố ý Nhóc
Thạch lượm chìa khóa xe cô , Và bỏ xe nó lại . Đẻ bây giờ, vừa bị mắng
trước bao nhiêu cặp mắt . Chiếc xe lại cứ ì ra không chịu nổi Thiệt bực
- Mặt xụ xuông mt "đống" nặng trịch không biết tức ai, Như Thủy khom
người dắt xe
- Hắn lại ra lệnh . Giọng đã hoàn toàn dễ chịu hơn
- Đẻ tôi coi dùm cho