ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 226

“Bộ này cứ như may riêng cho chị vậy, trông vừa chín chắn vừa năng

động, nhưng vẫn rất nữ tính.” Trình Giai nhanh nhảu tán vào.

“Vậy lấy bộ này đi.” Thẩm Hy Mạt nói.

Lúc đó, điện thoại của Trình Giai đổ chuông, cô nói “xin lỗi” rồi nghe

máy, sau đó chạy đi lấy hóa đơn cho Thẩm Hy Mạt.

Trong lúc chờ thanh toán, Thẩm Hy Mạt đang lấy ví trong túi sắc ra, thì

Trịnh Gia Vũ đã đưa thẻ ngân hàng cho nhân viên thu ngân.

“Không cần đâu, để em trả.” Thẩm Hy Mạt lấy lại chiếc thẻ trong tay

anh, rồi rút thẻ khác trong ví của mình, nói: “Như thế này em mới yên tâm.”

Trịnh Gia Vũ thấy cô có vẻ kiên quyết, cũng không giằng co nữa.

Lúc sắp ra khỏi shop, Trình Giai lại kéo Thẩm Hy Mạt qua một bên, nói

nhỏ: “Người yêu chị đẹp trai lại rất hào phóng.”

“Cũng tạm.” Thẩm Hy Mạt vừa nói vừa vô tình liếc về phía Trịnh Gia

Vũ.

Anh cao lớn, mặc bộ comple đắt tiền, khóe miệng tươi lúc nào cũng như

cười, vô cùng lịch lãm tao nhã. Dưới ánh đèn, vẻ rạng rỡ của anh cơ hồ làm
lu mờ mọi thứ xung quanh.

Người đàn ông như thế, phụ nữ nào không động lòng?

“À, chị phải cám ơn em.” Thẩm Hy Mạt sực nhớ điện thoại cô đang dùng

là của Trình Giai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.