ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 227

“Cám ơn em gì cơ?” Trình Giai không hiểu, lát sau nghĩ ra, mỉm cười,

nói: “Em chỉ giúp chị chọn bộ váy thôi mà, đó là công việc của em, sao phải
cám ơn!”

“Chị đang dùng điện thoại của em.” Thẩm Hy Mạt nói.

“Điện thoại của em?” Trình Giai càng ngớ ra: “Em chỉ có mỗi cái này.”

Thẩm Hy Mạt lấy điện thoại trong túi sắc, lắc lắc trước mặt Trình Giai:

“Đây không phải điện thoại của em sao?”

“Ồ!” Trình Giai kêu lên, lắc đầu: “Em làm gì có điện thoại đắt tiền như

thế!”

Nghe vậy, Thẩm Hy Mạt hơi sững ra, thầm nghĩ: Trình Mộ đã nói điện

thoại này là của em gái anh ấy cơ mà? Anh chàng nói dối mình ư? Tại sao
phải làm thế ?

Trịnh Gia Vũ đưa Thẩm Hy Mạt về đến trước khu nhà tầng của cô, như

thường lệ, anh xuống xe, một tay tỳ vào phía trên cửa, tay kia mở cửa xe
cho cô.

Mỗi lần anh làm vậy, Thẩm Hy Mạt bất giác đều nghĩ: Quả là một người

đàn ông chu đáo.

“Bai bai, Gia Vũ!”

“Ngày mai nhớ đeo nhẫn.” Trịnh Gia Vũ không quên nhắc cô.

“Nhớ rồi!” Thẩm Hy Mạt mỉm cười, rồi quay người đi về phía cầu thang.

Chưa được mấy bước thì đã bị Trịnh Gia Vũ nắm tay kéo lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.