ÁNH NẮNG NHIỆM MÀU - Trang 34

Một Câu Tuyên Bố Ngông Cuồng

M

ười lăm phút sau khi được thông báo, ông Vân đã có mặt ở nhà.

Ông Thành, cảnh sát trưởng, và các chuyên viên cũng đã đến đông đủ với
các dụng cụ cần thiết.

Chụp hình. Đo tới, đo lui. Tìm dấu giầy, dấu tay. Xong xuôi, ông Thành

cho tất cả ra về, chỉ giữ lại một viên thư ký, rồi mời ông bà Vân qua phòng
khách để lấy lời khai trong vòng kín đáo.

- Ông Viên ghi cho đầy đủ nhé.
Sau khi dặn dò thuộc viên cẩn thận, ông Thành quay sang hỏi chuyện

ông Vân:

- Xin ông Giám Đốc vui lòng cho biết vì sao ông để tiền mặt ở trong nhà

quá nhiều như vậy?

Mặt tái ngắt vì xúc động nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, ông Vân đáp,

giọng hơi run:

- Thưa, tiền bạc tôi vẫn gửi ở Ngân Hàng, lúc nào cần tiêu mới đi lấy.

Với các nhà cung cấp, tôi luôn luôn thanh toán bằng chi phiếu. Tiền mặt
lấy ra chỉ để trả cho nhân công. Ngày mai là 29, một ngày trước cuối tháng
tức là ngày trả lương cho thầy thợ theo thông lệ. Trước kia, tôi vẫn để đến
đúng kỳ lương mới ra Ngân hàng lấy tiền chở thẳng tới Thủ Đức. Nhưng
cách đây ngót hai năm, có bữa toàn thể nhân viên các Ngân Hàng đình
công tranh đấu về thuế lợi tức khấu lưu nhằm đúng vào ngày tôi cần tiền
trả lương cho anh em. Dĩ nhiên bữa đó tôi không lấy được tiền ra. Đã đành
đó là một trường hợp bất khả kháng và không thể dự liệu trước được,
nhưng đó cũng là một cái gì làm buồn lòng những người cộng tác của tôi
không ít. Bởi vậy, để giữ chữ Tín, và nhất là để cố giữ truyền thống của
Công Ty luôn luôn trả lương cho nhân viên thật đúng hạn kỳ, tôi phải chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.