ÁNH NẮNG NHIỆM MÀU - Trang 36

bao thuốc lá Cotab đã bóc rồi và đã vơi hết mấy điếu đặt giữa một vuông vải
trắng trên bàn.

- Ông có nhận được các vật này không? – Thành hỏi.
- Thưa có.
- Của ông?
- Không.
- Vậy của ai, thưa ông?
- Của một người bạn thân của tôi là ông Đặng văn Thụ.
- Sao ông nói chắc vậy? – Thành hỏi gặng.
- Thưa, rất giản dị. Hộp quẹt này bạn tôi có đã lâu, và tôi thấy ảnh dùng

rất thường. Tôi nhớ một mặt có khắc mấy chữ : “Thân tặng Thụ”, tiếp
theo là một chữ ký không rõ. Phong thuốc cũng dễ nhận. Ảnh quen dùng
thuốc Cotab và có thói quen khi bóc ra dùng thì bóc luôn cái vỏ băng giấy
bóng kính liệng đi.

- Xin ông cho biết trong trường hợp nào hai vật này lại có mặt ở trên

bàn giấy của ông trong khi ông đi vắng.

- Thưa, quả tình tôi không được rõ. Sau khi được tin bị mất trộm, tôi ở

sở về nhà thấy phong thuốc lá và hộp quẹt quen thuộc, tưởng ban sáng anh
Thụ lại chơi có việc gì. Hỏi thì nhà tôi bảo không, anh Thụ đâu có lại.
Thưa ông Quận trưởng, trong cái gạt tàn tôi còn thấy một điếu thuốc…

Ông Cò gật gù, ngắt lời:
- Phải rồi, tôi cũng để ý đến cái tàn nguyên lành của một điếu thuốc

châm rồi để cho cháy hết chứ không hút.

- Bạn tôi, anh Thụ, không bao giờ có thói quen ấy. Theo tôi nghĩ, hình

như kẻ gian cố ý gieo vạ cho anh ta.

Thành quay sang bà Vân, đột ngột hỏi:
- Thưa bà, xin bà cho biết ý kiến nếu hai vật này bà cũng nhận thấy như

ông nhà là của ông Thụ.

Bà Vân trả lời không cần suy nghĩ:
- Thưa ông Quận trưởng, chắc chắn đó là đồ dùng của ông Thụ, nhưng

tôi không nghĩ rằng ông Thụ là người mang chúng đến đây sáng hôm nay.

- Vậy xin ông bà cứ thực tình cho biết ông bà có nghi cho ai không.
Cả hai người cùng lắc đầu trả lời mau mắn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.