ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 173

- Thế thì quá khủng khiếp! - Stella nói khi lái xe chạy qua đèn vàng.

- Tôi hỏi anh ta nếu chúng tôi có một đứa con trai và hai đứa con gái thì ảnh
sẽ làm gì khi có sự cố xảy ra cho ảnh hay cho tôi. Tôi có công việc làm ăn,
cho nên tôi hơi lo sợ. Ảnh đáp tài sản ấy sẽ thuộc về đứa con trai, và khi tôi
hỏi, vậy các đứa con gái thì sao, ảnh không đáp. Vì thế cho nên tôi bảo ảnh
rút lui và tôi bỏ. Chuyện xảy ra đã nhiều năm rồi. Nhưng tôi vẫn buôn bán
với công ty của ảnh. Anh trai tôi giao dịch trực tiếp với công ty của ảnh.

- Chà, thế thì ảnh có thể xem như là dân Hà Lan, hay đại loại như thế, phải
không?

- Nếu cô thì cô làm sao, Stella?

- Cũng như cô thôi. Nhưng tôi không lo, vì cha mẹ chúng tôi không có
nhiều tiền. Cô vẫn còn yêu ảnh chứ?

- Có. Không. Tôi không rõ. Chuyện đã thay đổi trong mấy năm qua, và cô
em của ảnh đã làm việc cho công ty. Hôm qua cô ta và tôi đã bất hòa nhau.
Bây giờ tôi vẫn còn tức giận. - Annie quay người nhìn Stella, mắt cô ta vẫn
nhìn chăm chú vào mặt đường. - Stella, cô hãy cho tôi biết cô nghĩ sao về
chuyện này? Khi Annie kể hết chuyện của mình, Stella lái xe nép qua một
bên đường, tránh cho hai xe khác vượt lên, rồi cô ta đạp thắng.

- Cô có nhiều tiệm Hoa Cúc! - Trời, thật tuyệt. Thỉnh thoảng tôi và Joe có
đến uống cà phê sữa ở đấy. Ở khu đại học Rutgers University có một quán.
Tôi đã đến đấy nhiều lần rồi. Khi Joe nghe tôi nói cô bán cà phê, anh ấy rất
vui. Vậy cô sẽ làm gì, Annie?

- Tôi không biết. Kiki không gọi cho tôi, vì có nhiều chuyện lộn xộn ở
khách sạn. Hôm qua, cô ta gọi cho anh tôi nhiều lần. Hình như cổ không
quyết định được khi chưa hội ý với anh trai. Chuyện này có liên quan đến
số tiền giao dịch rất lớn.

- Theo tôi thì cô không nên đưa ra tối hậu thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.