ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 187

- Tôi biết cảm nghĩ rồi. Hẹn lần sau nói lại. Parker ngồi vào bàn, nhìn bánh
xăng uých và dĩa trái cây, bụng không muốn ăn. Anh mở bia uống. Mấy
năm vừa qua, anh sống thảnh thơi. Từ ngày Annie mắng nhiếc anh, anh làm
lành với các bà chị và cô em, nên bây giờ anh sống nhàn rỗi mấy ngày trong
một tuần. Bây giờ bỗng nhiên Annie Clark đến đảo. Cuộc sống của anh đảo
ngược hết. Anh chỉ làm việc trong phòng thí nghiệm thôi, mà anh giàu hơn
cả Warren Buffet. Mẹ kiếp, anh đã để cho một phụ nữ làm rối loạn lên hết.

Parker để mấy tờ giấy bạc lên bàn.

Anh về nhà lòng buồn rười rượi. Việc đầu tiên là xem máy nhắn tin. Chín
cuộc gọi của Kiki. Không có của Annie Clark. Phải chăng anh đợi có cuộc
gọi của cô? Phải, anh đợi.

Bây giờ mình phải làm gì? Đầu anh vang lên giọng trả lời chua chát: bao
nhiêu năm qua mày đã làm gì trong đêm? Mày xem truyền hình, mày đọc
sách, mày đi câu cá. Đêm nào cũng như đêm nào. Bây giờ tại sao mày
không làm như thế? Vì bây giờ không thích làm. Nếu Annie Clark hủy bỏ
hợp đồng, mình sẽ chết đuối. Mình chỉ còn nước đi bán sò trên bãi biển.
Chuông điện thoại trong bếp reo vang. Anh chạy nhanh vào bếp, nhấc máy
lên nghe.

- Alô! - Anh nói, giọng vui vẻ. Không nên để cho người gọi biết anh đang
buồn.

- Ông Grayson phải không?

- Phải, Parker đáp, Không nhận ra giọng nói của người gọi. Hai vai anh
chùng xuống.

- Tôi là Stella Kaminsky đây. Ông có đưa cho tôi tấm danh thiếp. Tôi muốn
hỏi ông đã tìm ra chỗ ở của Annie chưa.

- Chưa. Cô ấy không gọi cho tôi.

- Ông không có danh bạ điện thoại à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.