ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 185

- Còn công việc thì sao, Annie?

- Tôi có thể sống vài ngày cho tôi chứ, Tom? Chúng ta chưa hết hạn mà,
phải không? Lâu rồi, bây giờ tôi mới được nghỉ hè lần đầu. Tôi muốn tranh
thủ vài ngày nghỉ này để thưởng thức cuộc đời. Tom nói, giọng nhẹ nhàng:

- Cứ vui sống thỏa thích, Annie. Khi nào cô đã có quyết định, hãy gọi báo
cho tôi biết. Nếu Parker gọi, cô muốn tôi nói gì?

- Nói gì tùy anh, nhưng đừng nói với ảnh chỗ tôi ở. Tôi nói thật đấy, Tom à.

- Tôi hiểu rồi.

- Anh khỏe không? Elmo có gọi cho anh không?

- Trước khi cô gọi quãng 10 phút, ông ta có gọi đến. Elmo khỏe, và những
con chó cũng khỏe. Ổng nói ổng sắp đi ngủ một giấc, rồi sẽ bắt tay làm việc
lại. Hết.

- Tom, trong phòng khách nhà tôi ở, có 4 bức tranh màu do Jane vẽ. Anh có
thể gọi để nói cho cô ấy biết, được không?

- Được.

- Bây giờ tôi gác máy, ngồi uống sâm banh, đọc cuốn tiểu thuyết trinh thám
mới xuất bản tôi đã mang theo. Tôi có phòng dịch vụ mang bữa tối đến, ăn
xong tắm hơi, ngủ một giấc sáng mai đi khám phá khắp đảo.

- Tôi thấy như thế cô đơn quá!

- Thế sao? - Annie hỏi giọng ngập ngừng. - Ngày mai tôi sẽ gọi anh.

***

Quá bực mình vì không tìm ra được chỗ ở của Annie Clark, Parker ghé vào
một quán ăn, gọi một dĩa trái cây, bánh xăng uých và bia lạnh. Biết phải đợi
ít ra 20 phút mới có thức ăn, anh lấy máy điện thoại di động, gọi cho cô em
gái để dặn dò công việc. Rồi anh gọi cho Tom.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.