ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 219

- Đây là món ăn theo Đông phương, căn bản toàn bơ đậu phụng. - Elmo đáp
- Làm món này rất mất thì giờ. Món gì mà nấu càng lâu thì càng ngon. Hãy
ăn cho thỏa thích. Tôi nấu rất nhiều.

- Tôi sẽ không ăn, chừng nào tôi biết hết những việc đã xảy ra ở nhà, Jane,
tôi rất sung sướng khi thấy bạn ở đây, nhưng tôi tự hỏi không biết tại sao
bạn chạy trốn thành phố này đã tám năm trời? Còn Tom, cái gì đã đưa anh
hôm nay đến đây? Người nào cũng phải nói cho tôi biết lý do, - Annie nói.

- Annie, tôi lo sợ. Tôi không nói cho chồng tôi biết về giai đoạn điên khùng
trong đời bọn mình. Tôi không thích nghe những cuộc điện thoại kỳ lạ
nghẹt thở vào lúc nửa đêm. Tôi sợ khi nghe chuông cửa reo. Bức thư ấy
thực khủng khiếp. Tôi lo cho con, cho chồng. Anh ấy không hiểu sao tôi lo
sợ như thế này. Tôi không làm gì hết, thế mà tôi sợ hết hồn. Tôi đến đây để
cả ba chúng ta cùng suy nghĩ tìm cách chấm dứt việc này. Tôi có mang theo
bức thư đã gởi cho tôi. Tôi không thích đụng đến nó. Tôi để nó trong cái ví
nhựa để đi đâu tôi khỏi đụng đến nó. Ồ, món này ngon quá, Elmo, - Jane
nói khi nếm thử một miếng bún tàu.

- Trường hợp của tôi cũng giống trường hợp của Jane. Annie, tôi nghĩ là
nếu cô ở tại đây, chắc cô cũng sẽ nhận được những cú điện thoại nghẹt thở
như thế. Tôi cũng phát sợ khi nghe chuông cửa reo. Các bác sĩ đều nói rằng
tim tôi sẽ bị suy yếu, không thể chữa được. Như thế nghĩa là chúng ta sẽ
không bàn thảo chuyện này lại nữa. Quí ông, quí bà có hiểu không?

Mắt Annie rướm lệ. Cô khỏi cần nhìn vào Jane cũng biết cô ta đang khóc.
Cô gật đầu khổ sở. Tom nhìn ông già đăm đăm.

- Tôi biết một chuyên gia...

- Ngồi yên làm theo lời tôi. Không nói nữa - Elmo to tiếng, Tom ngậm
miệng. Con chó Harry rên rỉ bên bàn chân của Annie. Rosie đưa chân đạp
vào nó. Elmo vừa hâm thức ăn vừa nói với Annie:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.