ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 255

Từng bước, anh cẩn thận đi xiêu qua vẹo về, hai tay vung vẫy để giữ thăng
bằng. Rồi anh đến được chiếc ghế sau thác. Ngay trước tầm mắt của anh là
chiếc cầu vồng thật lộng lẫy anh chưa bao giờ thấy. Mình sẽ uống để chào
mừng nó, - anh nói lẩm bẩm. - Mừng Thác Cầu Vồng! Mừng cái ghế đá
này! Mừng hạt cà phê! Mừng... Cứt hết! - Anh đưa chai lên núc, mắt nhìn
cái chai, rượu cháy cổ.

Một lát sau, trong trạng thái ngẩn ngơ vì say, Parker nghe có ai gọi tên
mình. Rồi anh thấy các chị em của anh, Lela, Teke, Cassie, Mahala, Jana và
Kiki.

- Parker, có phải cậu ngồi trên ghế không?

- Phải. Tôi không di chuyển được. Các chị đi bơi phải không?

- Không, chúng tôi đến để đem cậu về nhà.

- Các chị đến đem tôi về nhà! - Parker ngân nga nói - Tại sao? Sao các chị
biết tôi ở đây? Không thành vấn đề. Tôi sẽ ở đây suốt ngày. Suốt đêm nữa.

- Vậy thì chúng tôi cũng thế. Parker, uống thế này ngốc quá. Anh say không
đứng nổi! - Kiki nói.

- Thật vậy. Vì thế mà tôi ngồi ở đây, và vì thế mà tôi không về nhà được với
các chị em.

- Ở đây cũng rộng đủ chỗ cho nhiều người đấy chứ - Lela nói, chị đi qua
thác nước, các cô khác đi theo.

- Ở đây chỉ đủ chỗ cho hai người thôi. Theo truyền thuyết thì thế, - Parker
lại ngân nga nói.

- Vậy chúng ta phải sửa lại truyền thuyết, - Kiki nói. - Này các chị, tôi có ý
kiến như thế này. Nếu hai người chúng ta nắm được anh ấy, chúng ta có thể
nhảy xuống hồ, chắc chắn anh ấy sẽ nổi lên mặt nước. Nếu không làm thế,
chúng ta sẽ không làm sao dẫn ảnh đi qua gờ đá được. Các chị nghĩ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.