ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 257

- Thể xác cậu ở đây, nhưng tinh thần cậu say mèm rồi. Một trong chúng tôi
sẽ giữ cậu đứng dưới vòi sen, còn bao nhiêu đi pha cà phê cho cậu. Cậu
uống bao nhiêu rượu?

- Nhiều.

- Nhiều là bao nhiêu? - Một người hỏi.

- Cái chai trên ghế ấy là bao nhiêu? - Parker hỏi giọng láu cá. Kiki nhún vai
thất vọng.

- Tôi không thấy.

- Vậy thì thôi. Nếu các người không biết thì làm sao tôi biết?

- Thôi dẹp đi, Parker, vào phòng tắm đi. Cậu có cởi áo quần được không,
hay chúng tôi giúp cho cậu?

- Các chị nói nghe giống như mẹ. Tôi cởi được. Tôi nói tôi cởi được. Giày
tôi đâu? Úi, nhớ rồi, tôi mất rồi.

- Parker, không phải cùng đường đâu, - Kiki nói.

- Đối với tôi thì cùng đường rồi. Tôi không hiểu nổi. Nếu cô ấy không ký
hợp đồng mới, tôi phải đóng phòng thí nghiệm.

- Khi nào anh tỉnh rượu, chúng ta sẽ nói về chuyện này. Có lẽ chúng tôi có
thể giúp được.

- Được rồi, Kiki. Tôi sẽ mua cho cô bộ áo quần mới.

- Tôi không cần bộ áo quần mới, Parker. Tôi chỉ muốn giúp anh thôi. Khi
anh tỉnh rượu, anh sẽ nhận ra chuyện này đã làm cho tất cả chúng tôi lo sợ
vô cùng. Anh có thể chết lắm.

Parker thở dài, bước vào dưới vòi sen để nguyên cả quần áo.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.