ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 259

- Đại khái như thế, - Annie cười toe toét.

- Tôi chưa biết rõ khu vực vùng này, nhưng tôi biết có chỗ bán món pizza
ngon và bia lạnh. Nếu cô không thích món pizza, họ có những món khác
cũng ngon. Joe ở nhà vì đau bụng. Anh ấy đã ăn hết sáu cái bánh bột và một
tô đầy thịt viên. Tôi không thấy ân hận cho ảnh chút nào hết. Vả lại, chính
anh ấy có ý bảo tôi đến đây. Cho nên việc tôi đến đây xem như cả hai vợ
chồng đều đồng ý, - Stella nói một hơi không kịp thở.

- Được thôi.

- Vậy cô sẽ nói cho tôi biết có chuyện gì không ổn chứ? Tôi xin thề là tôi
không nói cho ai nghe đâu, ngay cả với Joe. Nếu có gì tôi giúp được cô là
tôi giúp ngay. Chúng tôi nợ cô quá nhiều. Tôi vẫn không tin cô thu nhận
chúng tôi vào làm, rồi đến đây, tiếp thu tiệm Hoa Cúc. Joe rất thích công
việc này, điều làm cho anh sung sướng nhất là các sinh viên thương ảnh.
Joe thích tán gẫu với họ. Ảnh là người có thể nói bất cứ cái gì với bất cứ ai.
Tôi không hiểu tại sao ảnh lại như thế. Ảnh thông minh. Tôi trung bình
thôi. Đáng ra ảnh đã theo đại học, nhưng bố ảnh muốn ảnh vào làm trong
cái ga ra mắc dịch ấy. Cô có cho tôi nói nhiều quá không?

- Không. Tôi thích nghe cô nói chuyện. Thỉnh thoảng tôi thấy tôi nói quá ít.
Tôi nghĩ nói chuyện là một hình thức nghệ thuật. Tôi không giỏi về nghệ
thuật này.

Hai người phụ nữ nói chuyện cho đến khi họ đến nhà hàng Dominic ở
Avenel. Khi họ đã ngồi vào bàn với những chai bia lạnh trước mặt, Stella
nói:

- Bây giờ cô cho tôi biết chuyện không ổn như thế nào? Có chuyện gì xảy ra
cho anh ấy ở Hawaii à? Anh ta là chàng công tử bột lạnh lùng, Annie à.

- Anh ta muốn cưới tôi. Tôi bằng lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.