ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 327

Vậy thì, nếu anh đã biết thế rồi, anh còn đề nghị với cháu mình anh sẽ cùng
đến Boston làm gì?

- Phải chăng vì anh là đàn ông và cái tôi bị thương tổn, rướm máu, chỉ vì do
đàn bà gây nên?

Parker nhấn mạnh chân ga. Công việc là trên hết. Anh chỉ quan tâm đến
công việc làm ăn thôi. Mọi việc khác cứ để yên đấy.

***

- Tôi ghét để công việc lửng lơ, - Annie càu nhàu nói với Jane. Jane vẫn
bình tĩnh ngồi uống cà phê nơi bàn ăn.

- Chỉ mới có một tuần thôi, Annie à. Cô biết nhà cầm quyền không bao giờ
làm việc nhanh. Tại sao cô muốn về cái nhà còn đổ nát ấy?

- Tôi không muốn về. Nhưng tôi muốn họ phải cử nhân viên điều tra đến
làm việc, tôi không thấy có ai đến hết. Có lẽ chuyện này quá phức tạp và
nằm ngoài khả năng của họ. Khi cái nhà sửa xong, tôi không ở nữa đâu. Hy
vọng có kẻ điên nào đấy đến mua. Tôi cảm thấy quá khiếp sợ. Tôi cảm thấy
khiếp sợ hơn khi tôi nhận ra chính kẻ ấy đã lục lọi đồ đạc của tôi và ăn cắp
cái ví của tôi.

- Sáng nay chân cô thế nào?

- Mỗi ngày mỗi khá hơn, nhưng tôi quá sốt ruột vì nó kéo dài ngày quá.

- Cô có tin gì của Clay Mitchell không, Annie?

- Tôi đã gởi cho Jake một thùng thịt bò có xương. Anh ấy đã gọi đến nói
rằng thịt rất ngon. Như thế tức là ảnh có ăn. Ảnh nói cái xe đã biến mất khỏi
con mương và đấy là xe thuê. Tên người thuê là Stephen Lake. Lake cho
biết chiếc xe đã bị đánh cắp vào tối hôm ấy. Không có dấu tay. Trong xe
không có gì hết ngoài tóc và sợi vải của Stephen Lake. Họ cũng không tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.