ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 353

- Chúng tôi sẽ đi theo cô, - Clay nói.

Jake làm cho các y sĩ tránh xa, nó to nặng đến một trăm 30 pao. Nó gầm gừ
nhe răng. Daisy chạy đến bên nó.

- Không sao, Jake. Ông Elmo không được khỏe. Họ đến chữa cho ông khỏe
hơn. Họ tốt, Jake à. Một y sĩ nói:

Lạy Chúa Jesus, tôi không muốn gặp con chó này trên con hẻm tối tăm.

- Jake không bao giờ đi vào những con hẻm tối tăm theo các ông. Nó đi trên
cỏ. Phải không, Jake?

Lên xe, Jake, ở ghế sau với Daisy và Charlie. Jane, cô biết đường không?
Họ sẽ dùng còi hụ, còn ta không thể vượt qua đèn đỏ.

- Tôi biết đường, - Jane đáp. - Tôi mừng vì chuyện xảy ra ở đây. Tôi không
muốn chuyện này xảy ra, nhưng đây là nơi rất tuyệt. Ông ta bán cái toa
thuốc cuối cùng. Không có gì tuyệt hơn chuyện này đối với ông. Chắc ổng
không dùng thuốc nữa. Ổng cương quyết từ chối. Tôi nghĩ là ổng biết
chuyện này thế nào cũng xảy ra. Hôm nay ổng nhất quyết đòi uống Scót.
Ổng uống hai đơn vị. Tôi không muốn đưa cho ổng uống. Nhưng không
bao giờ tôi từ chối ổng được cái gì. Clay, anh có nghĩ làm thế là đúng
không?

- Phải, đã đến lúc của ổng rồi, Jane à. Không mấy ai làm được cái công việc
mình thích nhất trong đời trước khi đến giờ ra đi. Theo chỗ tôi biết thì ông
Richardson đã sống một cuộc đời hạnh phúc. Ông ấy có những người bạn
tuyệt vời mà ông thương yêu và yêu thương ông. Ổng là người may mắn.

- Annie và tôi cũng là những người may mắn. Chúng tôi được sống cùng
gia đình với Elmo.

- Ông ấy có thể bình phục, - Clay nói. Mắt nhìn theo chiếc xe cấp cứu chạy
phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.