ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 78

- Hân hạnh. Cám ơn anh đã cho con chó. Tôi đã cám ơn anh trước đây chưa
nhỉ?

- Ít ra cũng năm trăm lần rồi. Chuyện ấy làm cho tôi thấy hân hạnh.

- Chúc ngủ ngon, Tom.

- Ngủ ngon, Annie. Ở trong phòng, Rosie nằm trên tấm chăn nhỏ của nó,
Annie lấy bức thư của Jane đưa cho cô hồi đầu hôm. Cô hồi hộp nghĩ rằng
tại sao bạn cô không kéo cô ra một bên để nói chuyện muốn nói, mà lại viết
thư cho cô như thế này? Cô biết.

Annie ngồi xuống giường, mở thư ra đọc.

“Annie thân mến,

Mình nghĩ tối nay chắc cậu bề bộn công việc, mình không thể để cậu một
mình. Mà mình cũng không muốn làm hỏng buổi tối. Cho nên mình viết
bức thư này. Mình rất lo về anh chàng Peter Newman. Hắn ta đã bám sát
Bob tại phòng làm việc. Mình tin chắc chắn hắn nghĩ rằng bao bạc đã ném
vào xe mình. Có thể khi mình đi San Francisco rồi, mình sẽ thoát được hắn,
khỏi bị hắn làm phiền. Mình không hiểu tại sao hắn cứ đeo mình mãi như
thế. Hắn làm cho mình và Bob lo sợ. Mình rất buồn là không có bản lĩnh
như cậu khi hắn đến tiếp xúc với mình. Hắn cứ đến nói rằng có thể người ta
ném bao bạc vào xe mình rồi chuyển cho ai đó. Thằng cha này sẽ không rời
khỏi mình. Không bao giờ. May cho mình là mình cương quyết không để
cho thằng cha khốn nạn ấy bóp chết hạnh phúc của mình. Từ khi lão xâm
nhập vào cuộc sống của chúng ta, mình chưa có được một ngày vui, và
mình nghĩ chắc cậu cũng thế, mặc dù cậu có vẻ can đảm.

Annie, cậu luôn luôn chiếm một chỗ đặc biệt trong tim mình, mình muốn
cậu làm mẹ đỡ đầu cho đứa con đầu lòng của mình. Mình muốn chúng ta
hứa với nhau rằng không bao giờ chúng ta để cho tình bạn sa sút đến độ chỉ
gởi cho nhau tấm thiếp Giáng sinh thôi. Cậu là người chị của mình. Là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.