ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 139

“Vậy là,” John Faa nói, “cháu đã chạy trốn phải không Lyra?”

“Vâng ạ.”

“Và quý bà cháu chạy trốn khỏi là ai vậy?”

“Đó là bà Coulter. Mặc dù bà ấy rất tốt, cháu đã phát hiện ra bà ấy là một

trong những tên Gà trống tây. Cháu nghe ai đó giải thích bọn Gà trống tây
là ai, chúng được gọi là Ủy ban, bà ấy chịu trách nhiệm về ủy ban đó, đó
hoàn toàn là ý tưởng của bà ấy. Tất cả bọn chúng đang thực hiện một kế
hoạch nào đó, cháu không biết kế hoạch đó là gì, chỉ biết họ đang chuẩn bị
bắt cháu giúp bà ấy bắt cóc trẻ con cho họ. Nhưng họ không bao giờ
biết…”

“Chúng không bao giờ biết điều gì?”

“Vâng, trước hết chúng không bao giờ biết cháu quen một vài đứa trẻ đã

bị bắt cóc. Roger bạn cháu làm việc trong nhà bếp ở Học viện Jordan, Billy
Costa, một cô bé trong chợ Vải ở Oxford. Và những điều khác nữa… Chú
cháu, vâng. Ngài Asriel. Cháu nghe họ nói về chuyến đi của chú ấy lên
phương Bắc, cháu không nghĩ chú ấy có liên quan gì đến bọn Gà trống tây.
Vì cháu đã theo dõi ông Hiệu trưởng và các Học giả tại Jordan, vâng, cháu
trốn trong phòng nghỉ, không ai được phép vào đó ngoại trừ họ, cháu nghe
chú ấy với các Học giả tất cả về chuyến thám hiểm của chú ấy trên phương
Bắc, về thứ Bụi chú ấy nhìn thấy, và chú ấy mang về chiếc đầu của
Stanislaus Grumman, trên đó có một cái lỗ mà người Tartar đã đục. Bây giờ
bọn Gà trống tây đã giam cầm chú ấy ở một nơi nào đó. Những con gấu
mặc áo giáp sắt đang canh giữ chú ấy. Và cháu muốn đi giải cứu chú ấy.

Trông cô dữ dội, bướng bỉnh khi ngồi đó, bé nhỏ và tương phản với chiếc

lưng ghế chạm trổmàu đen. Hai người đàn ông không nén nổi nụ cười,
nhưng trong khi nụ cười của Farder Coram mang nét do dự, thỏa thuê, phức
tạp rung rinh trên gương mặt ông giống như ánh mặt trời đuổi theo bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.