ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 178

“Hiện bà Coulter đang làm gì vậy?” ông hỏi, đôi tay cô làm việc ngay lập

tức. Ông hỏi: “Hãy nói cho ta biết mẹ cháu đang làm gì?”

“Vâng, Đức mẹ là bà Coulter, cháu nghĩ đến mẹ cháu khi đặt chiếc kim

vào đó; con kiến là sự bận rộn — cái này thì dễ, đó là ý nghĩa đầu tiên; và
một trong những ý nghĩa của chiếc đồng hồ cát là thời gian. Giờ thì gạt
chiếc kim xuống đây, và vừa áp đặt suy nghĩ của mình lên nó.”

“Và làm thế nào cháu biết được ý nghĩa đó ở đâu?”

“Gần như cháu nhìn thấy nó. Hay đúng hơn là cảm nhận nó, như leo

xuống một chiếc thang vào ban đêm, đặt chân xuống và lại có một thanh
ngang khác. Vậy, cháu đặt tâm trí của mình xuống và lại có một ý nghĩa
khác, cháu gần như cảm nhận được nó là gì. Rồi cháu đặt chúng lại gần
nhau. Có một thủ thuật, như làm lác mắt ấy.”

“Vậy hãy làm đi, rồi xem nó nói gì?”

Lyra làm theo. Chiếc kim dài lập tức dịch chuyển, và dừng lại, lại dịch

chuyển, lại dừng lại tại hàng loạt những điềm chính xác rồi lại dừng lại. Nó
cũng có cảm giác uyển chuyển và mạnh mẽ như Lyra đang cảm nhận, như
một con chim non đang tập bay. Farder Coram, quan sát từ phía bên kia
bàn, chú ý những nơi chiếc kim dừng lại, quan sát cô bé giữ cho tóc khỏi
xòa vào mặt và khẽ cắn môi, đôi mắt cô dõi theo chiếc kim, nhưng sau đó,
khi hành trình của nó đã được xác định, cô lại nhìn đâu đó trên mặt La bàn.
Tuy nhiên, đó không phải là ngẫu nhiên. Farder Coram là người chơi cờ,
ông biết những người chơi nhìn nhận cuộc chơi như thế nào trong khi chơi.
Một tay chơi chuyên nghiệp dường như thấy được những năng lực và ảnh
hưởng trên bàn cờ, nhìn dọc những tuyến quan trọng mà bỏ qua những
điểm yếu; đôi mắt Lyra cũng dõi theo một đường như vậy, theo một từ
trường tương tự mà cô có thể thấy, còn ông thì không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.