ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 235

“Tôi đã sẵn sàng lên đường, thưa ngài Faa.”

“Còn anh thì sao, Iorek Byrnison?”

“Sau khi tôi mặc bộ áo giáp sắt đã.” Con gấu trả lời.

Nó đã bôi xong dầu cho bộ áo giáp sắt. Không muốn bỏ phí mất chỗ thịt

hải cẩu, nó cắn lấy phần thịt và quẳng vào phía sau chiếc xe kéo lớn của
Lee Scoresby trước khi mặc áo giáp sắt lên. Thật ngạc nhiên trước việc nó
đã thay đổi bộ áo đến mức nào: những miếng kim loại gần như dày đến ba
xăngtimet, vậy mà nó mặc lên người vừa vặn như một tấm áo choàng lụa
mềm mại. Mất không đến một phút, và lần này thì không còn tiếng kêu rít
của rỉ sét nữa.

Vì thế trong vòng chưa đầy nửa giờ đồng hồ, cuộc hành trình đã bắt đầu

tiến về phía bắc. Dưới bầu trời có hàng triệu ngôi sao và một mặt trăng
sáng lung linh, những chiếc xe kéo xóc nẩy lên, kêu lọc xọc trên vết lún và
đá đường cho đến khi họ đến được phần tuyết ở rìa thành phố. Âm thanh
chuyển thành tiếng nghiến tuyết nhẹ nhàng và tiếng cọt kẹt của các khớp
gỗ. Những con chó bắt đầu tiến bước đầy hào hứng, sự chuyển động trở
nên mau lẹ và êm ái.

Lyra, cuốn mình thật dày ngồi phía sau xe kéo của Farder Coram đến

mức chỉ lộ ra mỗi đôi mắt, thì thầm với Pantalaimon.

“Cậu có nhìn thấy Iorek không?”

“Nó đang đi cạnh xe kéo của Lee Scoresby.” Con nhân tinh trả lời, quay

đầu nhìn lại trong hình dạng con chồn ecmin khi nó bám vào chiếc mũ
chum đầu may bằng lông chồn gulo của

Phía trước họ, trên những dãy núi phía bắc, những đường vòng cung của

Ánh Sáng Phương Bắc bắt đầu lấp lánh và rung động. Lyra nhìn chúng qua
đôi mắt khép hờ và cảm thấy cơn buồn ngủnặng trĩu trong niềm hạnh phúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.