ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 303

Giờ thì ông bác sĩ đã quay trở lại và họ tiếp tục cuộc kiểm tra. Ông ta cân

Pantalaimon và Lyra riêng rẽ, nhìn Lyra qua một màn hình đặc biệt, đo nhịp
tim, đặt cô dưới một chiếc vòi kêu rin rít và phì ra thứ mùi giống như
không khí sạch.

Khi đến giữa một trong số các bài kiểm tra, một tiếng chuông lớn vang

lên và cứ rung lên liên tục.

“Chuông báo cháy”, ông bác sĩ nói, thở dài. “Rất tốt, Lizzie, hãy đi theo

y tá Belly.”

“Nhưng tất cả quần áo mặc ngoài trời của bọn trẻ lại để ở ký túc xá, thưa

bác sĩ. Nó không thể ra ngoài trong tình trạng này được. Chúng ta có nên
đến đó trước hay không?”

Ông bác sĩ đang bực bội vì cuộc thí nghiệm bị gián đoạn, bóp ngón tay

một cách tức tối.

“Tôi nghĩ thứ này chỉ là một loại tập dợt cho có vậy thôi, “ông nói.

“Đúng là ngớ ngẩn.”

“Hôm qua khi cháu đến đây,” Lyra lên tiếng, “y tá Clara để các thứ quần

áo khác của cháu trong chiếc tủ ở căn phòng đầu tiên nơi bà ấy gặp cháu.
Đó là căn phòng bên cạnh. Cháu mặc quần áo đó cũng được.”

“Ý tưởng hay đấy!” Bà y tá nói. “Vậy thì nhanh nhanh lên.”

Với một niềm sung sướng che dấu, Lyra hối hả theo sau người y tá và lấy

lại áo khoác lông thú, tất quần và giày ống, nhanh chóng khoác chúng lên
người trong khi người y ta cũng mặc một loại quần áo cho mình.

Rồi họ vội vã đi ra. Trong đấu trường rộng lớn phía trước tòa nhà đầu

tiên, khoảng một trăm người, người lớn và trẻ con đang đi loanh quanh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.