ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 304

người thì thích thú, người thì sợ hãi, rất nhiều người chỉ biết hoang mang
bối rối.

“Thấy chưa?” Một người lớn nói. “Thật đáng phải làm điều này để xem

chúng ta náo loạn đến mức nào khi ở trong một đám cháy thật sự.”

Có ai đó huýt sáo và vẫy tay, nhưng không ai để ý. Lyra nhìn thấy Roger

và vẫy tay. Roger kéo tay Billy Costa, rất nhanh chóng cả ba đứa đã ở bên
nhau trong đám trẻ con đang hỗn loạn.

“Sẽ chẳng có ai để ý việc bọn mình đi xung quanh xem xét đâu,” Lyra

nói. “Họ sẽ mất hàng tiếng đồng hồ để đếm tất cả mọi người, và bọn mình
có thể nói là chỉ đi theo ai đó rồi bị lạc.”

Chúng đợi cho đến khi mọi người lớn đều nhìn đi chỗ khác, rồi Lyra bốc

một nắm tuyết, nặn thành một quả bóng tuyết nhỏ, ném hú họa vào đám
đông. Ngay lập tức, tất cả bọn trẻ hòa vào trò chơi đó, và khắp nơi là những
quả bóng tuyết đang bay. Những tiếng cười thét lên hoàn toàn át hẳn tiếng
hét của những người lớn đang cố gắng dẹp trật tự, rồi ba đứa trẻ lẩn đi và
thoát khỏi tầm nhìn của mọi người.

Lớp tuyết dưới chân dày đến nỗi chúng không thể đi nhanh nhưng có vẻ

đó không phải là vấn đề, chẳng có ai đuổi theo phía sau cả. Lyra và các bạn
bò qua chiếc mái uốn cong của một trong những đường hào và thấy mình
đang ở giữa một cung trăng kỳ lạ được tạo nên bởi đầy những đống tuyết,
tất cả đều như được phủ trắng dưới bầu trời tối đen và được chiếu sáng
bằng ánh sáng hắt đến từ khoảng đất trống.

“Chúng mình đang tìm gì đây?” Billy hỏi.

“Không biết nữa. Chỉ xem xét thôi.” Lyra nói, cô dẫn đầu đi đến một khu

đất, một tòa nhà hình vuông cách biệt một chút với phần còn lại, trong góc
có một ngọn đèn vặn nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.