ÁNH SAO CHIỀU - Trang 152

- Nhưng ít nhất cũng đã có cải tiến rồi đó – Alex thấy yên tâm khi cả hai

đều dè dặt trong chuyện hôn nhân, nhất là về chuyện ông chưa bao giờ lập
gia đình trước đây. Khi được hỏi về chuyện đó, Coop bảo ông chưa bao giờ
gặp một người con gái hợp với mình. Nhưng giờ đây ông nghĩ là rốt cuộc
mình đã gặp người đó. Alex chính là người đàn bà đáng để ông có thể
chung sống cả cuộc đời.

Sau những ngày cuối tuần thơ mộng thần tiên đó, họ bay về LA, mắt rực

sáng niềm say mê như không muốn phải rời xa nhau.

- Em muốn đến với anh tại nhà không? – Coop hỏi trong khi lái xe từ phi

trường về nhà cô.

- Vâng, muốn lắm. Nhưng chắc không nên làm thế. Cô vẫn không muốn

hấp tấp trong vụ này, sợ rằng mình sẽ quen với nó, sau đó nhỡ có chuyện gì
trục trặc sẽ hỏng tất cả. Nhưng đêm nay em sẽ nhớ anh.

- Anh cũng vậy, - ông nói rất thành thật, và cảm thấy mình như một con

người mới. Ông nhất mực đòi mang túi xách của cô lên phòng. Trước đây
chưa bao giờ ông nhìn thấy nơi cô ở, nên khi lên đến nơi, Coop sửng sốt
thấy những bộ đồ cọ rửa phế bỏ của bệnh viên xếp từng đống, sách vở y
khoa từ dưới nền nhà chất thành chồng cao, phòng tắm thì chẳng có thứ tiện
nghi phụ mà chỉ có xà phòng, giấy vệ sinh và khăn tắm. Trong phòng chẳng
có bao nhiêu bàn ghế, không thảm, không màn treo, không đồ trang trí.

- Trời đất ơi. Alex! Trông nó giống như một trại lính.

Cô chẳng bao giờ để ý đến chuyện trang trí, vì không có thì giờ và cũng

chẳng quan tâm đến chuyện ấy. Đây chỉ là nơi cô về ngủ. Coop chỉ còn biết
cười xòa trước lối sống này của cô. Cô trông thật xinh đẹp, thật tinh tế, vậy
mà trong suốt nhiều năm chỉ quan tâm đến chuyện trở thành bác sĩ. Ông
thường nhìn thấy nhiều trạm bán xăng còn trông ngon lành hơn căn phòng
này của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.