ÁNH SAO CHIỀU - Trang 160

ÁNH SAO CHIỀU

ÁNH SAO CHIỀU

Danielle Steel

Danielle Steel

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 12

Chương 12

Sau lần Coop đến khu phòng khách phản đối sự việc vừa rồi, Mark đã

bảo Jason không được đến gần khu nhà chính nữa, mà chỉ sử dụng ván trượt
trên lối lái xe thôi. Jason có thấy Coop ra vào vài ba lần, nhưng trong hai
tuần lễ đầu chúng ở đấy, đã không có sự cố nào khác xảy ra. Hai đứa nhỏ
sung sướng được trở lại với đám bạn cũ, yêu mến ngôi trường cũ, và cho là
chỗ ở mới rất tốt, dù có môt ông chủ nhà được chúng xem là khó tính. Coop
vẫn không có mấy thiện cảm với chúng nhưng người đại diện địa ốc và luật
sư của ông không thể làm gì khác hơn được. Có nhiều điều luật chặt chẽ
ngăn chặn sự kỳ thị đối với trẻ em. Mark cũng đã cho ông biết trước là anh
có mấy đứa con thỉnh thoảng có thể ghé qua thăm anh. Anh có quyền sống
với con, mặc dù giờ thì chúng đã qua thường với anh. Coop không còn lựa
chọn nào khác ngoài việc phải làm quen với thực tế ấy. Ông chỉ có thể
khiếu nại nếu chúng làm những gì quá đáng. Và ngoài sự cố xảy ra hôm đầu
tiên Jason đến đây, sau đó chẳng có vấn đề gì.

Nhưng vào cuối tuần đầu tiên khi Alex đến với ông, thì cả hai chợt thức

giấc vào lúc trưa thì những âm thanh nghe như từ một đại hội ca nhạc đang
tưng bừng diễn ra ở hồ bơi với hàng trăm người đang lớn tiếng la ó. Đâu đó
còn có tiếng nhạc "rap" vang lên làm Alex mỉm cười nằm lắng tai nghe. Đó
là những điệu nhạc hết sức kỳ cục, nhưng lại rất vui nhộn, hoàn toàn xem
thường những người lớn tuổi, và diễn tả những ý nghĩ của đám trẻ về họ.
Đúng là một thông điệp chúng muốn gửi đến Coop.

- Ôi, trời đất! Cái gì vậy? Coop nhô đầu lên khỏi gối, sửng sốt hỏi.

- Hình như một bữa tiệc gì đó – Alex đang nằm thu người bên cạnh ông,

duỗi thẳng người ra ngáp dài đáp. Cô phải đổi bốn phiên trực để đến đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.