ANH SẼ CƯỚI EM THÊM NHIỀU LẦN NỮA - Trang 100

Nếu không có điều ta muốn Hãy muốn điều ta có


Có những khoảng đời, người sống tựa chiêm bao. Cứ mải mê đuổi theo

điều vô thực và ảo ảnh. Để mà ngỏ về hiện thực lại khó chịu và vô cảm.
Sống hoang tưởng và mộng mị.

Em gái tôi là một ví dụ về sự hoang tưởng đó. Như mọi cô gái mới lớn

khác, em tôi đã tưởng tượng ra một cuộc sống khác xa so với hiện thực mà
em tôi có. Để rồi sinh chán nản với hiện thực.

Tôi cũng từng như thế. Hoang tưởng về một cuộc đời khác. Ở đó, tôi

mạnh mẽ hơn tôi hiện tại. Ở đó, tôi có những điều mà đời thực tôi hằng
mong muốn. Năm lớp 10, lớp 11 và lớp 12, tôi có thích một vài cô bạn, tôi
kể với những người bạn cũ của mình rằng họ – những cô gái đó đã yêu tôi.
Thực ra, ở lớp, bạn bè vẫn gọi tôi là Tú Cô Đơn. Tôi bắt đầu được yêu vào
ngày 4/1/1996, tức là sau khi học hết lớp 12, bắt đầu năm thứ nhất đại học.

Hôm mẹ Pi bảo: Em sợ con sẽ hoang tưởng. Tôi có vỗ về rằng: Không!

Đó là sự tưởng tượng của hầu hết những đứa trẻ. Nó sẽ như tôi, chỉ hết khi
trưởng thành.

Trưởng thành. Bao nhiêu tuổi thì người ta trưởng thành?

Chẳng có một mốc nào chắc chắn để mọi người biết lúc nào thì mình

trưởng thành cả.

Có những người 35 tuổi, như tôi, vẫn chưa trưởng thành.

Và có những người 15 tuổi đã trưởng thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.