Bình yên
Hơn bao giờ hết, lúc này mong sự bình yên.
Sau mỗi cuộc vượt qua một điều gì đó quá sức, người ta vẫn mơ đến sự
bình yên.
Từ bao giờ nhỉ? Có lẽ đó là năm tôi 20 tuổi. Tôi bắt đầu ký bút danh Hoài
An và nghĩ về đứa con của mình. Tôi muốn đặt cho con gái của mình cái
tên này: Hoàng Hoài An (hoặc sẽ thêm họ mẹ đằng sau họ bố).
Hoài An – bút danh ấy đã đi cùng tôi cho đến tận bây giờ. Hoài An: Mong
sự An Bình cho con.
Bình Yên. Bình yên thường tới sau những bão lũ của đời. Nhưng với tôi,
kể cả khi kòng không bão lũ, tôi vẫn mơ đến sự Bình Yên. Một giấc mơ
thường trực. Vì sao lại thế? Tôi cũng không biết nữa. Chỉ thấy rằng mỗi khi
có được cảm giác này, tôi đều trân trọng nó và cố gắng gìn giữ nó lâu nhất
có thể. Tiếc rằng, cuộc đời không phải là một khoảng thời gian chỉ có hai
chữ Bình Yên.
Có nhiều điều trong cuộc sống mang đến cho bạn cảm giác Bình Yên.
Đó là một bữa cơm chung với gia đình. Cho dù chỉ nhìn nhau ăn trong im
lặng với đôi mắt ấm áp.