ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 216

Anh nói: “Ban đêm ngủ không được, gọi cho em em lại không nhận.”

Thẩm Mộc Tinh khoác hai cánh tay lên cửa sổ xe, đưa đầu vào, ngửi

thấy mùi khói trong xe, xin lỗi nói: “Thật có lỗi... Em cũng không biết làm
sao...”

Anh cắt ngang cô: “Cảm thấy anh ức hiếp em rồi sao?”

Ánh mắt Thẩm Mộc Tinh nhẹ nhàng tung bay: “Không có...”

Anh lại hỏi: “Vậy em sợ sao?”

Thẩm Mộc Tinh chép miệng, không nói chuyện.

Thân thể Nghiêm Hi Quang giật giật, mặc dù buộc dây an toàn, lại đưa

tay qua sờ lên tóc cô, dỗ dành nói: “Đồ ngốc, sợ cái gì?”

Thẩm Mộc Tinh ngượng ngùng ngoác miệng ra, như cô bé nói: “Ai

nha, không có rồi...”

“Không nên suy nghĩ bậy bạ.” Anh nói.

Thẩm Mộc Tinh tranh thủ thời gian gật đầu, đứng thẳng người cam

đoan với anh: “Ừm, yên tâm đi!”

Anh nhìn cô một cái, vặn chìa khóa xe.

Thẩm Mộc Tinh đột nhiên gọi anh lại: “Này!”

“Thế nào?”

“Anh có thể nhân tiện lấy một ít vải, giữa trưa ở lại ăn cơm với em

không?”

Anh nhướng mày nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.