ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 274

nhắm mặt lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô là đến đòi nợ! Cô là đến đòi
nợ!”

“Bây giờ cô như thế này, cô đặt cái mặt mo của mẹ già cô đây ở đâu!”

Mẹ nói, mặt mũi mình bị quất nát!

Thẩm Mộc Tinh bị bà dọa sợ, từ trong chăn truyền ra tiếng khóc đè

nén.

“Dì Kim Hoa của cô thất vọng với cô bao nhiêu cô biết không?”

“Dì ấy có tư cách gì mà thất vọng với con!”

Thẩm Mộc Tinh bỗng vén chăn lên khóc, nói: “Con chưa từng lấy của

nhà dì ấy một cái kim một sợi chỉ nào, con có phải con gái của dì ấy đâu!
Dì ấy có tư cách gì mà thất vọng với con!”

Mẹ đi tới, giật chăn ra, nhìn thẳng sát vào mắt cô!

“Cô có biết không? Nhà họ Hạ đã đưa cả sính lễ cho tôi! Cho tôi rồi

đấy! Nhưng giờ thì sao! Tôi không chỉ không lùi số tiền này về được! Còn
phải lấy số tiền này để… để…”

Mẹ nói, lại nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên, hai dòng lệ nóng chảy xuống.

Bà cực kỳ tuyệt vọng.

+++

Nửa đêm.

Thẩm Mộc Tinh thừa lúc mẹ đang ngủ trên giường người nhà, lấy điện

thoại rón rén ra ngoài phòng bệnh.

“Alo?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.