ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 457

Thẩm Mộc Tinh rất nhớ anh nên không có chuyện gì cũng tìm đề tài

để nói.

"Này, có phải anh nghĩ ngón tay em rớt mất, tàn phế rồi không?"

Không biết là cố ý tổn hại cô hay là thật lòng, Nghiêm Hi Quang nói:

"Anh tưởng em bị chó Ngao Tây Tạng cắn."

"Vậy thì em không tàn phế cũng bị hù chết."

Thẩm Mộc tinh đứng trước cửa phòng, nhường chìa khoá cho anh mở

cửa.

Nghiêm Hi Quang đút chìa khoá vào ổ, ngẩng đầu nhìn cô.

Hai người nhìn nhau, cửa mở.

Thẩm Mộc Tinh vào cửa, đột nhiên cô nghĩ đến gì đó, chắp tay sau

lưng xoay người hỏi anh: "Mà anh..."

Lời nói vừa nói phân nửa, thân thể liền bị người phía sau ôm lấy.

Nhịp đập của cô bỗng nhiên lạc nửa nhịp, giống như cái chén rơi giữa

không trung đột nhiên bị chụp lấy.

Anh ôm cô thật chặt, áo ngoài lạnh buốt, da thịt lại nóng bỏng đặc

trưng cho đàn ông.

Cặp mắt Nghiêm Hi Quang cuồng nhiệt nhìn chằm chằm cô, tưởng

niệm thâm thúy trong mắt nồng đến không tan ra.

"Anh làm sao?" Môi anh ở trên mũi cô, cúi đầu, hô hấp nóng rực đập

trên mặt cô, làm cho lòng người mất cân bằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.